Nội dung bài “Giác Ngộ Tâm Kinh”, lược kể lại mối tình của một thiếu nữ, nàng đã trải qua cuộc tình duyên đầy nước mắt, do người yêu đã từng thề non hẹn biển với nàng, nhưng khốn thay, lòng dạ chàng đã đổi thay đã phụ rẫy và để lại cho nàng bao nhiêu sầu lụy khổ đau khôn xiết và do chính nàng thố lộ bằng những lời trần tình rất chân thật được gửi gấm trong bài thơ hôm nay.
GIÁC NGỘ TÂM KINH
Hỏi người từ độ bỏ đi? có còn nhớ đến lời nguyền, Bước chân người còn in dấu, Mưa tuôn nỗi buồn ai thấu, mình ta ngồi đếm giọt sầu đêm thâu.
Quán Chiếu, Ái ố, Sắc, Thọ uẩn, Lục dục Thất tình, Hạ buồn dấn bước thành kinh, trót sa biển ái, men tình chén xuân.
Liễu tri, Thọ, Tưởng, Thức, Kiến Tánh, Duyên Giác, Huyền, Trên trời một cánh chim, Dưới hồ lẻ bóng uyên, sao đành đặng thúy quên loan.
Người đi, đi đến phương nào, mềm lòng trông theo hướng đó, mắt lệ ta cứ tuôn trào, Bạch thầy, khi con giác ngộ, nơi đó chỉ là… Hư Không.
Ma Ha Ca Diếp A Tỳ, Chúc an dù người bất nghĩa, Chúc phúc dẫu kẻ bạc tình với ta, Khuyên nên tích đức tạo lành, Đến khi rời cõi ta bà, phách hồn tịnh độ, nhẹ nhàng siêu thăng.
Nam Mô A Di Phật Đà, Giáo điều Ngài dạy chúng con, Sinh Lão Bệnh Tử, Tử Sinh xoay vòng, Trầm luân bể khổ bềnh bồng, Sắc tức thị Không, Không tức thị Sắc, San qua sớt lại vẫn là số Không.
Sát Na, Nam Mô A Di Phật Đà… Nam Mô A Di Phật Đà… Sát Na…