1. Chiều thu xao xác lá vàng bay Độc ẩm tiêu sầu dưới bóng cây Gió thoảng lao xao bờ liễu rũ Đàn ngân réo rắt khúc mơ say Bâng khuâng dõi ngóng trời quê mẹ Ngơ ngẩn mơ mòng bóng dáng ai Chén cạn nhưng sầu sao chẳng cạn Biết ai tâm sự mối tình hoài
Bạch Loan
———————————–
2. Biết ai tâm sự mối tình hoài Thu đến bao lần lá úa phai Cúc tửu lưng bầu ngâm “túy ngọa” Quỳnh tương cạn chén đón heo may Thơ sầu mấy vận hồn tê tái Rượu đắng đôi chung dạ ngất ngây Mây xám giăng giăng mờ cố quận Trăng buồn trăng rụng xuống non Đoài
Viễn Khách
———————————–
3. Trăng buồn trăng hởi nhớ thương ai Cho dáng trăng mơ mãi trãi dài Trên đỉnh thu phong chờ bóng úa Dưới hồ xuân nguyệt gợi tình phai Lung linh thổn thức hồn sơn nhủ Lấp lánh ngậm ngùi khách viễn nhai Nâng chén cạn rồi lòng chửa ấm Tìm đâu non nước, lệ u hoài
Glc
———————————-
4. U hoài một bóng chốn tha phương Vó ngựa chiều nao biệt chiến trường Bảo Kiếm lạnh lùng treo vách đá Chiến y hờ hững ném bên đường Trăng khuya hiu hắt hồn cô quạnh Quê cũ xa mờ dạ vấn vương Đâu đó não nùng con quốc gọi Hay là tiếng nấc của quê hương ?!
Bạch Loan (10/10/04)
———————————–
5. Quê hương hai tiếng vọng đêm trường Mấy độ Thu về kiếp viễn phương Ngắm ánh trăng thanh sầu cố quốc Nâng bầu rượu đắng tủi tha hương Thanh gươm đã gãy nhìn rơi lệ Yên ngựa đà rơi thấy đoạn trường Sông núi còn đây mà nước mất Trời già gây lắm cảnh tang thương
Viễn Khách
———————–
6. Tang thương dâu bể đoạn can trường Độc ẩm đêm Thu nhớ cố hương Xao xác gió buồn lay rặng liễu Mơ màng trăng sáng quyện hàng dương Đèn tàn, khóe mắt rưng rưng lệ Bấc lụn, ngoài hiên lất phất sương Tâm sự ngổn ngang sầu khó giải Tình quê nghĩa nước nặng đôi đường
Viễn Khách
———————————–
7. Tình quê nghĩa nước nặng như nhau Phương ấy vọng đầu dạ nhói đau Khóm cúc ngoài hiên còn đượm sắc ? Nhành tre sau ngỏ vẫn tươi màu ? Tường rơm xóm vắng cha chờ đó Mái lá thôn xa mẹ đợi đâu Ải Bắc chim xa còn nhớ tổ Gió thu buốt lạnh nỗi u sầu
12/10/2004 Glc
————————
8. Gió thu buốt lạnh nỗi u sầu Xót dạ ngoảnh nhìn cảnh bể dâu Phố thị điêu tàn hoang bóng giặc Mả xa thản thốt loạn chân cầu Anh hùng mạt vận lìa biên ải Dũng tướng cùng đường giục vó câu Viễn xứ chập chùng muôn vạn nẻo Dặm trường ly khách biết về đâu
Bạch Loan (11/10/04)
———————————–
9. Về đâu khi bóng ngả chiều tà Lối cũ rêu mờ phủ cỏ hoa Trước mặt đèo cao không lữ quán Sau lưng biển rộng thấy đâu nhà Đau lòng quân tử ngày vong quốc Nát dạ thuyền quyên buổi biệt gia Vạn dặm quan san mờ mịt khói Trời già cay nghiệt, hận đời ta
Viễn Khách
—————————-
10. Đời ta phiêu bạt kiếp không nhà Xóm cũ làng xưa diệu vợi xa Đêm vắng não nùng thay tiếng quốc Trăng khuya thê thảm bấy canh gà Non sông thống khổ hờn cây cỏ Đất nước điêu linh hận lá hoa Tổ quốc vang vang lời réo gọi Quằn vai nặng trĩu gánh sơn hà
Viễn Khách
———————————–
11. Sơn hà đất nước nhắn tha hương mong mỏi người về nhớ tiếc thương nhảy múa đêm trăng vang khúc hát vũ ca rằm nguyệt trổi đàn tương năm tàn cách biệt người mong nhớ tháng lụn xa rời kẻ vấn vương Đất mẹ đợi đàn con viễn xứ quay về xây lại cảnh thê lương
Nguyen22
————————
12. Thê lương nỗi nhớ cảnh non nhà Nam Việt sầu mong kẻ viễn xa cẩm tú sơn hà bao tinh túy đan thanh vân thủy mấy phong sa giang sơn tình luyến còn ngây ngất non nước mộng vơi vẫn đậm đà tuổi loạn ôm trời suy ảo tưởng tình xưa nghĩa cũ nghĩ vong gia
Nguyen22
——————————–
13. Gia vong quốc biến bận lòng trai Viễn xứ một mình ngắm lá bay Nốc chén rượu tàn hồn rã rượi Hớp chung trà nguội dạ chua cay Bên trời thấp thoáng chòm mây bạc Trước mặt mênh mông sóng nước đầy Xao xác lạnh lùng cơn gió thổi Biết ai tâm sự mối tình hoài