Mấy hôm nay bầu trời Cali se lạnh, mưa phùn rải rác ở một vài nơi khiến tâm trí mình hồi tưởng lại vào năm 1982, lúc mới đến định cư tại Hoa Kỳ, coi như vùng đất này là quê hương thứ 2 của mình kể từ dạo đó và “mai mắn” lắm mình đã đến được Thành phố Boise thuộc tiểu bang IDAHO.
Vị trí bang này nằm phía dưới Alberta, Canada, cận Seatte, ngang với bang Oregon. Vào những năm này, số người Việt, Miên, Lào và Trung Hoa tại nơi đây ước khoảng trên dưới chỉ chừng 800 người mà thôi.
Tại đây, một năm phải hứng chịu cái rét lạnh buốt da của mùa Đông tuyết rơi sương giáng tầm tã chừng đâu là 7, 8 tháng. Nhớ lại giây phút kỷ niệm này, nên có bài thơ tả chân cảnh trạng nơi đó mà năm đầu mình mới đến và đón cái Tết đầu tiên tại đây.
Xin gởi đến quý trưởng thượng, quý thân hữu đang sinh sống tại vùngđất Cali ấm cúng này đọc vui chơi trong dịp 3 ngày Tết Tây cũng như Tết Ta.
Đón Tết Tại Bang IDAHO
Ăn Tết gì đâu chán thấu trời, Nỗi buồn kéo tới dặm trùng khơi. Giao Thừa, đứng ngắm mưa phùn rớt, Mồng Một, ngồi nhìn tuyết trắng rơi. Pháo đại, trống lân đều bặt tiếng ! Bầu cua, cá cọp cũng im hơi ! Đêm ngày gió rét mài da rát, Nhắc tới còn nghe lạnh buốt người