Vui Bút Xướng Họa

VBXH : Cọp Đến Năm Dần

Cọp Đến Năm Dần
BÀI XƯỚNG

Một bước lên ngôi lạnh núi rừng

Cọp về vật vã ở sau lưng
Dê kia heo nọ cần canh giữ
Bò đó trâu đây phải ngó chừng
Móng vuốt ba mươi đang hiểm độc
Dân oan bốn cõi vẫn vang lừng
Hoàng hôn đỏ ối loang màu máu
Gió hú tru trăng bất chợt ngừng
Xào xạc cành khô tiếng lá rừng
Trâu đi hùm đến lạnh bên lưng
Lấy ai hôm sớm nhờ chăm sóc
Phiền bạn canh khuya phải nhớ chừng
Một miếng da khô trăm kẻ tụng
Vài đôi móng nhọn mấy ai lừng
Đầu làng hổ miếu nhang tàn lụi
Bóng dáng ba mươi bỗng ngập ngừng
ĐÔNG ANH
BÀI HỌA 1

Oai phong ngự trị khắp miền rừng,

Cầm thú ngày đêm phải uốn lưng.
Dê cỏn hiến dâng, dường bất tận,
Bò già triều cống, quả vô chừng.
Uy nghi bốn Bể danh vang động,
Lẫm liệt năm Châu tiếng lẫy lừng.
Gầm thét kinh hồn khi giận dữ,
Hung hăng bồ tượng cũng còn ngừng.
Bạch Hổ đăng quang chốn núi rừng,
Trâu già mãn nhiệm phải quay lưng.
Cọp lên ngôi báu, oai phong thật,
Trâu xuống dân đen, khổ quá chừng.
Lẫm liệt phi thường gây chấn động,
Uy nghi khủng khiếp tạo vang lừng,
Xưa nay bồ tượng còn run sợ,
Thấy cọp đằng xa đã phải ngừng…
Mồng Năm Tết Canh Dần, 18-02-2010
Trường Giang
BÀI HỌA 2
(cảnh báo dân đen thấp cổ bé miệng còn trong nước)
Ác hổ đêm khuya cạnh mé rừng,
Nhập thành quậy phá, sát bên lưng.
Làng trên mất ngủ, tim co dãn,
Xóm dưới quên ăn, mắt liếc chừng.
Tiếng chó sủa trăng nghi hổ  dữ,
Giọng gà gáy sáng ngở danh lừng.
Bởi từng chứng kiến hùm vồ xác,
Cắn cổ dân đen chẳng phút ngừng.
Lũ cọp nhập thành, bỏ núi rừng,
Ba Mươi Sáu vuốt giắt trên lưng.
Dân oan sợ hãi, ngày kêu nhắc,
Làng xóm âu lo, tối réo chừng.
Hút máu người lương, hơi hám dữ,
Nhai xương kẻ thiện, tiếng vang lừng.
Đêm về cửa đóng then cài chắc,
Kẻo bị hổ lôi nhịp thở ngừng.
Mồng Sáu Tết Canh Dần, 19-02-2010
Đông Thiên Triết
BÀI HỌA 3
Hùm thiêng gầm thét bạt khu rừng,
Bốn cõi vang rền lạnh gáy lưng.
Lũ mển nai kia luôn thấp thỏm,
Bầy hươu thỏ nọ phải coi chừng.
Vuốt nanh dã thú không che dấu,
Tâm địa sài lang vốn lẫy lừng.

Mỗi bước chân đi là mỗi bước,
Núi non trầm thống cỏ cây ngừng.

Hoang vắng về đêm lạnh cõi rừng,

Đỏ lòm đôi mắt phía sau lưng.
Mũi xì gió đẩy hôi cùng khắp,
Miệng ngáp hơi bay thúi quá chừng.
Cứ bảo hùm thiêng luôn lẫm liệt,
Thì ra hổ phách kém vang lừng.
Sa chân cọp dữ dành ôm hận,
Bị chó đồng quê đuổi chẳng ngừng.
San Jose ngày 20/2/10
Mặc Lan Đình.
BÀI HỌA VẬN (4)
Quần thảo lâm môn lạnh buốt rừng,
Cọp về, trâu bỏ lại sau lưng.
Dàn dê trại chủ lo gìn giữ,
Bầy nghé người chăn phải gác chừng.
Múa vuốt mười phương danh chấn động,
Nhe nanh bốn cõi tiếng vang lừng
Hô phong hóan vũ oai cùng khắp,
Một bước đăng quang vũ trụ ngừng.
Xuống nội, hùm thiêng bỏ chốn rừng,
Khinh khi, bầy chó đuổi sau lưng.
Nghé con giỡn mặt buồn khôn tả,
Heo sữa sờ râu khổ quá chừng.
Múa mép ba hoa chim biển hổn,
Trề môi họạnh họe khỉ non lừng.
Oai phong lẫm liệt đâu còn nữa,
Hùng khí sơn lâm bỗng chợt ngừng.
San Jose ngày 21/2/10
Mặc Lan Đình
BÀI HOA VẬN 5
Oai chi Cọp ?
Tiếng Cọp cà um chuyển động rừng
Cáo ,chồn chân cẳng vắt lên lưng…
Chạy mau vậy chứ luôn nhòm lại
Chuồn lẹ xong đâu vẫn liếc chừng
Dữ tợn xưa nay thời nức tiếng
Oai phong tự thuở đã danh lừng
Canh Dần lại tới sao chừ nhỉ ?
Đoàn kết Cọp kia tất phải ngưng…
Oai chi quanh quẩn sống trong rừng !
Mượn áo ngụy trang lốm đốm lưng
Ngổ ngáo một bầy đừng tưởng bở
Giam tham cả lũ hay coi chừng !
Ai mà chẳng biết ma ranh mãnh
Thẩy cũng đều hay quỷ lẫy lừng
Nhưng chớ cho vầy mà hống hách
Hành dân, bán nước hãy mau ngừng!
Từ Thanh Hà

Leave a Reply

error: Content is protected !!