Vòm xanh ẩn hiện mảnh tơ hồng, Phấp phới mưa phùn, tuyết rải bông. Dưới vực, cô trăng nằm khói tỏa, Trên ngàn, dì gió trải mây bồng. Sao dời Cung Quảng lên sườn núi? Lại đẩy Nàng Hằng xuống đáy sông! Lỡ thấy đôi gò trôi sóng sánh, Muốn không nhìn đấy cũng không xong.