Băng qua dải phố cuối con sông. Định ghé thăm Thành cho thỏa lòng. Thuở đó nó gầy như cọng bún, Giờ thì thân bệnh tợ lòng tong. Trước khi vượt biển tao còn thấy, Đến lúc hồi hương mầy đã xong. Trời hỡi đâu ngờ thằng bạn cũ, Ra đi vĩnh viễn một chiều hồng.