Nhớ bến đò xưa ở cuối đường, Trạnh lòng lữ khách khắp muôn phương. Nước sông gợn sóng, lòng ray rứt, (1) Cánh vạc kêu sầu, dạ vấn vương. Quê Mẹ bần hàn, thương Đất Nước, Xứ người phồn thịnh, nhớ Quê Hương. Ước mong thể chế mau thay sắc, Già trẻ không còn chịu xót thương.
TRƯỜNG GIANG 30-09-2011
(1) GHI CHÚ : Theo Đường Thư, khi dự tiệc tại Đằng Vương Các của NGUYÊN ANH, Vương Bột viết một bài tự, trong đó có câu : “ Thu thủy CỘNG trường thiên nhất sắc, Lạc hà DỮ cô vụ tề phi” (nước hồ thu và da trời cùng một màu, Áng mây trôi lờ lững cùng con cò cùng bay). Hai câu 3 và 4 là tâm sự của tác giả nhớ Quê Hương.
——————————————————
Bài Họa 2
Lá rơi từng chiếc ngả ven đường gợi cảnh dân ùn đi khắp phương bỏ lại quê nhà sương khói phủ ôm theo kỷ niệm nghĩa tình vương tay không hội nhập vùng lưu xứ nỗi mất lạc lìa xa cố hương Thôi Hiệu buồn tương tư bóng Hạc còn ta nhớ Nước đậm đau thương
Tố Nguyên
——————————————————–
Bài Họa 3 Thương hận
Chiều Thu thơ thẩn đứng bên đường Xao xác lá vàng bay khắp phương Xóm quạnh , ngàn thông sương khói tỏa Đồi hoang , dặm liễu lam chiều vương Xứ xa lặng lẽ hờn vong quốc Nẻo vắng âm thầm nhớ cố hương Tiê’ng quốc đâu đây văng vẳng gọi Đau lòng tưởng tiếc chốn yêu thương!
Hương Saigon kính họa (10/04/2011)
——————————————————–
Bài Họa 4 THU LƯU LẠC
Lưu lạc bao Thu khắp mọi đường, Tìm người phục quốc đủ mười phương. Yêu dân, yêu nước như chim én, Vì nước, vì dân tựa lá vương. Dạ xót như bào nước bị chiếm, Lòng đau như cắt dân lìa hương. Muà Thu mơ tưởng thấy chim én (!) Xa vọng quê nhà những xót thương.
Dzoãn Thường Pasadena 04-10-201. Thomas Tran
Kính gởi hai bạn Hương Sài Gòn và Đong Thiên Triết, Nhân đọc bài thơ XH về Thu của hai bạn ( rất xứng đáng gọi như vậy qua hai bài thơ Đường tiêu biểu nầy), tôi bỗng thấy vô cùng cảm hứng vì ít khi đọc đuợc thơ hay và ý thơ nhẹ nhàng như vậy nên xin phụng họa cho vui trong tâm tình yêu thơ. (xin vui lòng mở attachment) Kính thơ, NTPhát
——————————————————
Bài Họa 5 NGƯỜI NÀO CÓ NƯỚC CHẲNG YÊU THƯƠNG
Heo may trải lá mọi cung đường Ngắm cẳnh thêm sầu khắp bốn phương Mới đó hè đi trời nắng nhạt . Rồi đây đông tới đất băng vương . Quê người lữ khách mơ tiên tổ . xứ lạ tha nhân xót cố hương . Trĩ Việt cành nam còn nhớ cội . Người nào có nước chẳng yêu thương .
LTĐQB
Tái bút :Thi ĐoànTtrưởng đại ca ơi ! Tục truyền khi Vương Bột thác đi vẫn nghĩ mình tài giỏi lắm nên thành ma thường ngâm hai câu thơ đó hàng đêm trên Đằng Vương Các. Bỗng một hôm có người ngụ trên thuyền bên sông cất tiếng phê bình :Hai câu thơ kia dở lắm .Chữ Công và Dữ làm khí thơ quá nặng nề bớt đi thì mạnh và nhẹ nhàng hay hơn . Từ đó hồn ma Vương Bột hết linh . Người phê bình đó là Lưỡng Quốc Trạng Nguyên Mạc đĩnh Chi Của Việt Nam có đúng không hả đại huynh ?
——————————————————
Bài Họa 6: Một góc trời Thu vẫn nhớ thương
Lá úa vàng Thu ngập nẽo đường Chạnh lòng lữ khách chốn tha phương Không gian se sắt cung hiu quạnh Làn nước lung linh điệu vấn vương Chân bước thẩn thờ miền đất lạ Hồn đưa đảng lảng cõi quê hương Sầu giăng tím dãy màu sương khói Một góc trời thu vẫn nhớ thương.
Toronto 7 tháng 9 năm 2011. Nguyên Trần
Bài Họa 7 CHIỀU THU NHỚ QUÊ Họa bài thơ “Chiều Thu tưởng nhớ quê” của Đông thiên Triết)
Chiều Thu lá rụng khắp ven đường Gió thổi tung bay rắc bốn phương Từng bước chân người xào xạc dẫm Xua đi gót nhẹ mối sầu vương Quê Cha xa thẳm, muôn ngàn dậm Đất Mẹ nghìn trùng,biệt cố hương Hoàng hạc đi rồi nên vắng bóng Lầu thơ còn đó nhuốm đau thương.
SONG QUANG
——————————————————
Bài họa 8: Một đường !
Cứu quốc mà thôi chĩ một đường Đâu rồi hào kiệt khắp ngàn phương Vung gươm tận diệt quân cuồng Hán Tuốt kiếm tiễu trừ lũ bá vương Quyết dạ bền lòng gìn đất tỗ Chung lòng đoàn kết giữ quê hương Một bầy Cộng Đãng loài Chiêu Thống Trước mắt giãi trừ chẳng tiếc thương !
Kính họa
(Thành thật xin lỗi tác giả của bài Họa thứ 8, vì sơ ý hay sao mà bị Deleted tên thi huynh này, nếu huynh nào biết được xin cho biết để cập nhật, Cám ơn