Thơ Trữ Tình

Anh Vẫn Chờ

Anh Vẫn Chờ
Gió lạnh tàn đêm anh vẫn chờ,
Nhưng vì Nguyệt Lão bận quay tơ.
Cho nên sợi chỉ còn rời rạc,
Bởi thế duyên ta phải hững hờ.
Chớ trách cau trầu không đủ lễ,
Hay hờn chú rể chẳng ngang cơ.
Thôi đành hẹn gặp trong đêm mộng,
Dìu bước đan tay đến tận bờ.

Leave a Reply