Thơ Hán-Việt

唱和五言詩 Xướng Họa Ngũ Ngôn Thi

Dưới đây là 2 bài Xướng và Họa bằng Hoa Văn, thể thơ Ngũ Ngôn. (bài Xướng “Giang Thượng Cô Chu 江  上  孤  舟” (唱 詩) của nhà thơ: Trần Văn Lương và bài Họa: “Nhãn Lệ 眼  淚” (和 詩) của: Đông Thiên Triết, Mời các bạn thưởng lãm.
 唱和五言詩
眼 淚 (和 詩)

風 吹 白 雲 蟠,

   雁 飛 山 岭 灘。
衝 天 全 地 霧,
   怒 氣 滿 涯 瀾。
國 破 君 臣 辱,
    家  亡 妻 子 寒。
目 前 人 影 困,

   眼 淚 溼 吾 襌。
東 天 哲

 

Chuyển ngữ Bài Họa:
Nhãn Lệ 
Phong xúy bạch vân bàn,
Nhạn phi sơn lĩnh than.
Xung thiên toàn địa vụ,
Nộ khí mãn nhai lan.
Quốc phá quân thần nhục,
Gia vong thê tử hàn.
Mục tiền nhân ảnh khốn,
Nhãn lệ thấp ngô đan.
Diễn Nôm thể Lục Bát
Lệ Rơi
Gió lùa mây trắng cuộn quây,
Nhạn bay cao vút núi đầy âm u.
Làng quê chiều xuống sương mù,
Cuốn theo cơn hận sóng thù tóe tung.
Vua, tôi, nước mất khốn cùng,
Nhà tan, thê tử gánh chung khổ nàn.
Trông người thấy cảnh lầm than,
Lệ rơi ướt đẵm áo đan của mình.
 Aug/20/2012
Diễn ý :
Nước Mắt Rơi:
Gió thổi chòm mây bạc rối cuộn,
Cánh nhạn bay ngang ngọn núi trên bãi xa.
Cảnh làng quê chiều hôm sương mù phủ khắp,
Đầy trời những cơn sóng hận cuộn thù trên biển cả.
Nước mất, vua tôi chung chịu cảnh sỉ nhục,
Nhà tan, thê tử ly tán, lâm cảnh cơ hàn.
Trông nhìn quang cảnh khốn khổ ấy, (thử hỏi mấy ai)
Sao tránh khỏi lệ rơi thấm ướt manh áo đan của mình.
———————————————————–
Buồm đêm chấp chới trên dòng,
Lênh đênh nào biết con sông mất còn.
Cóc cuối tuần: (Bài Xướng)
       ( )
月  縮  黑  江  蟠,
孤  帆  入  險  灘.
油  燈  推  薄  霧,
鐵  棹  禦  潛  瀾.
復  國  心  猶  痛,
歸  鄕  夢  已  寒.
春  風  還  未  到,
老  淚  浥  鹹  襌.
陳 文 良
Âm Hán Việt:
Giang Thượng Cô Chu
Nguyệt súc, hắc giang bàn,
Cô phàm nhập hiểm than.
Du đăng thôi bạc vụ,
Thiết trạo ngự tiềm lan.
Phục quốc tâm do thống,
Quy hương mộng dĩ hàn.
Xuân phong hoàn vị đáo,
Lão lệ ấp hàm đan.
Trần Văn Lương
Dịch nghĩa:
Chiếc Thuyền Cô Độc Trên Sông
Trăng co rút, dòng sông đen cuộn khúc,  
Cánh buồm đơn độc đi vào ghềnh nước hiểm trở.
Ánh đèn dầu xua đẩy làn sương mù mỏng,
Mái chèo sắt chống cự con sóng ngầm.
Tấm lòng phục quốc vẫn còn đau,
(Nhưng) giấc mộng về quê đã nguội lạnh.
Gió Xuân vẫn còn chưa đến,
Nước mắt già thấm vào manh áo mặn.
Phỏng dịch thơ:    
Thuyền Côi Trên Sóng
Sông cuồn cuộn, ánh trăng thâu,
Gian nan ghềnh nước, thuyền câu bềnh bồng.
Sương mù lụy ánh đèn chong,
Sóng ngầm đưa đẩy, long đong tay chèo.
Con đường phục quốc gieo neo,
Mộng hồi hương đã nhạt theo mái đầu.
Gió Xuân ngóng mãi thêm sầu,
Lệ già thấm mảnh áo nâu mặn chằng.
Trần Văn Lương
Cali, 8/2012
Lời bàn của Phi Dã Thiền Sư :
Thuyền mãi bồng bềnh, gió Xuân chưa đến.
Thương thay đôi mắt già vẫn ngày đêm lệ tràn thấm áo.
Hỡi ơi !

Leave a Reply