Sự Thật Tử Cấm Thành
Những sự thật thú vị về Tử Cấm Thành
Là một trong những địa điểm hút khách bậc nhất Bắc Kinh hiện nay, Tử Cấm Thành còn lưu giữ nhiều huyền thoại, bí mật và các sự thật thú vị ít người biết tới.
Tử Cấm Thành hay Cố Cung theo cách gọi ngày nay, tọa lạc giữa trung tâm thành phố Bắc Kinh trước kia.
Đây là nơi ở của các triều đại từ giữa nhà Minh đến cuối nhà Thanh. Có thể nói, tòa thành này là biểu tượng về quyền lực của Hoàng đế và các triều đại phong kiến Trung Quốc.
Tử Cấm Thành nằm trên tổng diện tích 720,000 m2, gồm 800 cung và 9999 phòng. Công trình xây dựng trong suốt 14 năm liền, từ 1406 đến 1420. Năm 1987, UNESCO đã xếp nơi này vào loại quần thể cổ bằng gỗ lớn nhất thế giới và công nhận là Di sản Thế giới. |
Và phía sau cổng của bức tường thành là những sự thật thú vị.
Tử Cấm Thành là nơi ở của 14 Hoàng đế nhà Minh, 10 Hoàng đế nhà Thanh. Nơi này bị bỏ trống vào năm 1912 khi vua Phổ Nghi – vị vua cuối cùng của triều đại phong kiến Trung Quốc thoái vị. |
Bước chân vào khuôn viên Tử Cấm Thành, người ta sẽ thấy đa số gạch lát trên mái các cung điện đều màu vàng. Đây là loại ngói lưu ly vàng. Màu sắc này tương ứng với thổ, là trung tâm ngũ hành. Ngoài ra màu vàng cũng là biểu tượng của sự tôn quý. Trong khi đó, các bức tường được sơn màu đỏ tươi, tượng trưng cho tôn nghiêm, may mắn. Vào thời xưa, chỉ có phủ thân vương, đền miếu quan trọng mới được phép dùng màu đỏ. |
Tử Cấm Thành không bao giờ lụt. Hàng trăm năm trôi qua nhưng hệ thống thoát nước ở đây vẫn hoạt động rất tốt. Ngay từ năm đầu xây dựng vào thời nhà Minh, người thiết kế đã xây tuân thủ theo nguyên tắc “bắc cao nam thấp” để nước chảy ra. Ngày nay, ngay cả khi Bắc Kinh chìm trong lụt lội, thì bên trong Tử Cấm Thành vẫn an toàn khô ráo. |
Tử Cấm Thành còn có bảo tàng riêng với bộ sưu tập đồ sộ vô giá. Trong đó, nhiều món đồ quý chưa bao giờ công bố trước công chúng. Hiện tại ở đây lưu giữ hơn 1 triệu món đồ có giá trị, liên quan tới các triều đại vua ở Trung Quốc, bao gồm cả những món lễ vật từ các quốc gia khác mang tới. Số báu vật này được xem là di sản quốc gia, được chính phủ Trung Quốc quản lý và bảo vệ. |