
Chuyến Thăm Quê
Dập dìu tài tử giai nhân, *
Ngựa xe như nước, áo quần như nêm.
Đường bay về đất Mẹ thương mong,
Ta mỏi mòn trông rộn cõi lòng.
Bước xuống phi trường, tài tử nghẹt,
Băng qua thành phố, giai nhân đông.
Áo quần như nước trôi đầy rạch,
Xe ngựa tợ thuyền chảy ngập sông.
Cảnh cũ người xưa sao chẳng thấy,
Tìm đâu cỏ nội sắc hương đồng! **
Tìm đâu cỏ nội sắc hương đồng! **
Ánh sáng bình minh rạng hướng đông.
Chung rượu men nồng, tiền giấy mã,
Khói nhang nghi ngút, đóa đài bông.
Hương linh phụ mẫu nương cành quế,
Hồn phách tinh anh chứng giám lòng.
Con trẻ khấn nguyền dòng lệ đẵm,
Trước mồ khấp bái buổi tàn đông.
Trước mồ khấp bái buổi tàn đông.
Thăm bạn đồng song rộn cánh đồng.
Thằng, dáng khô cằn như lá liễu,
Đứa, thân ốm nhách tợ mày lông.
Nhớ thời vượt biển trời quang đãng,
Đến lúc về quê ráng đỏ hồng.
Hương Cũ Đốt Lò trong ký ức,
Tơ lòng nghe nhói động thinh không.

TP Sài Gòn, Sep/25/2022
*/- Truyện Kiều Nguyễn Du
**/-Hương đồng cỏ nội
Bài thơ trên ghi lại “Chuyến Về Thăm Quê” sau 41 năm xa cách cố hương, nay trở về tảo mộ phần của Song Thân và thăm thú bằng hữu, và bài thơ được đúc kết ở 4 câu cuối, “Nhớ thời vượt biển trời quang đãng”, ngụ ý muốn nói lúc rời khỏi quê hương tuổi còn trẻ, nhưng khi trở về cố quốc là tuổi đã xế chiều: “Đến lúc về quê ráng đỏ hồng” và những mảnh hồn kia luôn muốn hội tụ trở gót về quê quán để được “Đốt Lò Hương Cũ” với bao thiết tha yêu dấu trong tiềm thức, nhưng cảnh đã đổi, vật đã dời bởi thời gian do cát bụi phôi phai mờ nhạt làm nhức nhói tơ lòng của người trong cuộc.