Phen này Phắc niễng, niễng luôn rồi, Bị Trọng đốt lò lửa cuốn trôi. Một thuở lòn trôn người tử tế, Muôn đời liếm đít kẻ cao bồi. Sâu dân mọt nước, kinh luân dởm, Ô lại tham quan, chánh khách tồi. Thiên hạ nực cười cột điện Mỹ, Về quê đuổi vịt, vợ đòi thôi!