Quen biết cô em gái cạnh nhà,
Tuổi nàng năm ấy độ mười ba.
Môi hường thoáng nhẹ mùi bông bưởi,
Tóc bím, chẳng son phấn lượt là.
Mấy độ Thu rồi tôi vắng xa,
Lên đường theo tiếng gọi sơn hà.
Ba năm quân ngũ, tròn công vụ,
Trở lại làng xưa với gói quà.
Gói quà trong có tặng cây trâm,
Gặp mặt em, môi cứ lặng câm.
Muốn nói những lời không dám nói,
Lẽ đâu trong dạ đã yêu thầm?
Mười sáu trăng tròn tuổi mộng mơ,
Vườn Xuân ong bướm nhởn nhơ chờ.
Gió Xuân hôn nhẹ bờ môi thắm,
Phơ phất tóc thề đẹp ý thơ.
Khăn tím em thêu tự lúc nào,
Thẹn thùng trao tặng vội đi mau.
Đêm, anh ôm ấp mùi hương tím,
Dệt mộng dìu em dưới cội đào.
Em hỡi! cô em gái cạnh nhà,
Nguyện lòng anh trải trái tim ra.
Gói em bằng mối dây tơ đỏ,
Để nhốt hình em trọn kiếp ta.
ĐôngThiênTriết- 2006