Thơ Tự Do

Hoen Ố Màu Cờ

Hoen Ố Màu Cờ

Họ là những con người đang lạc lối !
Bị phủ trùm trong mê muội khùng điên.
Thể hiện lòng aí quốc cách vô duyên :
Vác Cờ Vàng theo bạo quyền vung vẫy.
Quân, Dân miền Nam vì ngọn cờ ấy,
Đã đổi máu thân giữ lấy quê hương.
Ba mươi tháng tư, biến cố đau thương,
Phải cuốn cờ, đau buồn lìa Tổ Quốc !
“Di Sản Cờ Vàng” đi vào sử sách,
Mong hậu duệ :“Giấy rách giữ lấy lề”.
Thật đau buồn khi một đám u mê,
Vác cờ đi làm trò hề thiên hạ.
Bởi vì ai ? Bạn bè thành xa lạ,
Bởi vì ai ? Phá nát cả gia cang,
Nay lại thêm hoen ố ngọn cờ vàng,
Được phất lên gia nhập đoàn khủng bố *
Cùng tấn công biểu tượng nền dân chủ:
Toà Nhà Quốc Hội, cột trụ pháp quyền.
Tên đầu đảng đã lộ rõ nguyên hình,
Muốn nắm giữ chức quyền bằng bạo lực.
Một số dân mình, sao chưa tỉnh thức ?!
Vì sợ bạo quyền, bỏ Nước ra đi.
Nay bị lừa phỉnh, mê mẩn, cuồng si
Tôn “Gã chẳng ra gì” làm lãnh tụ.
Biến “Cờ Vàng Di Sản” thành cờ rũ,
Tự để tang mình : “bức tử” lần hai !
Người còn lương tri, buông tiếng thở dài,
Khóc phận Cờ bị đọa đày miệt thị.
Người Việt ơi ! chúng ta nên suy nghĩ,
Hãy cùng nhau giữ giá trị Cờ Vàng.
Là Di Sản của Quốc sử Việt Nam,
Đã một thời vẻ vang màu chính nghĩa.
Kính cẩn hương linh Anh Hùng, Tử Sĩ,
Dưới ngọn Quốc Kỳ, nghĩa khí hy sinh.
Nay đến phần trách nhiệm của chúng mình,
Gìn giữ màu cờ : Hồn Thiêng Dân Tộc .

Hàn Sĩ Phan

Leave a Reply