Chở ngập thuyền trăng, thuận mái chèo, Gác qua thế sự những rong rêu. Dù ai khanh tướng mê man ruổi, Mặc kẻ công hầu mải miết đeo. Lưng túi Càn Khôn tuy mệnh bạc, Một bầu Phong Nguyệt dẫu thân nghèo. Nhưng thơ với rượu đầy thanh khí, Nhắp cạn chén quỳnh, Ta thả neo.
Dec-12-2006.
*****
(Bài họa 1)
Bạn cắm sào ta lại nhổ neo, Dù cho sóng dữ chẳng hề teo. Đảo hoa Từ Thức ta hằng ước, Hỏi bạn sẩu mình dám chạy theo? hi hi
*****
Nhổ Neo
Thả chiếc thuyền lan chẳng ngại chèo, Quyết tâm ly thoát bến bờ rêu. bền bồng biển rộng ham rong rổi, Thăm thẳm trời cao muốn đuổi đeo. Nước bạc, sóng xanh ta sãn có Mây vàng, ráng tía tớ không ghèo. Đăng trình chờ đợi đèn trăng tỏ, Đón gió thuận chiều sẽ nhổ neo.
Đỗ Quý Bái.
*****
(Bài họa 2)
Nếu Bác sẵn sàng nhổ trốc neo, Gặp hùm, gặp cọp cũng không teo. Theo chân Lưu, Nguyễn, tìm Tiên động, Tôi cũng giong thuyền gắng đuổi theo.
*****
Nẻo đến Đào Nguyên thoải mái chèo, Xuyên qua hang lạch đá xanh rêu. Sào tuy hơi vắn nhưng bền lái, Núi dẫu khá cao cũng quyết đeo. Đến gặp Thánh Cô dù vạn khổ, Hầu dâng Cúc Tửu dẫu muôn nghèo. Vu Sơn giấc điệp quên mùi tục, Lạc thú thần tiên lúc cắm neo.
Đông Thiên Triết – Dec-13-2006.
*****
(Bài Họa 3) Hết Gieo Neo
Gặp cơn sóng cả vững tay chèo! Thế sự thăng trầm tựa bách, rêu. Khanh tướng một thời, sao mãi giữ, Công hầu chốc lát, há hoài đeo!? Thơ hay tặng chị, không lo đói, Rượu qúy trao anh, chẳng sợ nghèo. Thi phú liên ngâm cùng tuế nguyệt, Trao nhau tín, nghĩa! Hết gieo neo!!!
Duy Tâm. 13-12-2006
*****
(Bài Họa 4) Đuổi Theo
Cụ Bái lanh tay đã nhổ neo, Ta đây lựng khựng, há vì teo Đào Nguyên chốn ấy đầy tiên nữ, Sao chẳng rong thuyền để đuổi theo
Bước xuống thuyền trăng ta quyết chèo, Lách luôn ngõ ngách với rong rêu, Cho dù lội suối gia công rượt, Dẫu phải leo đồi quyết chí đeo Phú quý mau qua, đời bạc thếch, Công danh chóng hết, kiếp đơn nghèo Đào Nguyên tiên nữ… du dương mộng, Sao chẳng tìm vui; phải sống neo!?
Joseph Duy Tâm. 13-12-2006
*****
(Bài họa 5) Đời Sống Dân Chài
Tuy già, ta vẫn vững bơi chèo, Sớm tối, đêm ngày phải móc rêu (1) Chài, lưới tung quăng, vài mẻ thả, Phao, chì ràng buộc, mãi luôn đeo! Phu thê nhất dạ, nào e đói, Chồng vợ đế vương, khỏe, chẳng nghèo. Phu sướng, phụ hò-ơ vịnh nguyệt, Cắm sào, dựng vó (2) chẳng hề neo!
Hoàng Ngọc Văn
Ghi Chú: (1) Trước khi thả lưới, phải móc sạch rêu trước (2) Các công việc người ngư phủ phải làm với dụng cụ đánh, bắt cá diễn tả qua các danh từ chuyên môn. Đánh, bắt cá diễn tả qua các danh từ chuyên môn.
*****
(Bài họa 6)
Thuyền ai bến cũ lại không chèo, Ngõ cũ đường xưa đã mốc rêu. Sông rộng dặm xa ra sức chống, Trời dài đất cũ cố công đeo. Tung hô hồ thỉ vài cơn mộng, Khép mở càn khôn nửa mái nghèo. Mừng gặp nhau đây mời chén rượu, Đã nghe ngàn dặm mái đò neo.
Huệ Thu.12-13-2006
*****
(Bài họa 7)
Thuyền trăng ai đó vững tay chèo, Ngõ vắng lâu rồi mốc thếch rêu. Sóng bão ngày đêm ra sức đỡ, Hồn thi năm tháng gắng công đeo. Bâng khuâng nhớ thuở quen đường rộng, Thanh đạm quên chưa biết phận nghèo. Vò rượu, trang thơ chờ mỏi đợi, Mong ai thuyền cập bến tình neo.
Tố Nguyên.14/12/2006.
*****
(Bài họa 8) Thuyền Neo 1
Truyền Trăng lơ lửng hỏi ai chèo? Chú Cuội ham chơi để bám rêu. Thiên Nhị mơ màng thôi cố đẩy, Duy Tâm hồ hởi cũng mong đeo. Sao ha! Đồ Quỷ lo thơ tếu, Ngại quá! Dịt Em sợ phận nghèo. Chẳng dám tiên phương e mắc cạn, Chờ ai thả gió mới nương neo.
Từ Thanh Hà. 14-12-06.
*****
(Bài họa 9) Cho Quên 2
Với thuyền với gió lả lơi chèo Ngửa ngắm vàng trăng, mây xám rêu Dọc suối lưa thưa hàng liễu rũ Trên ngàn thấp thoáng bóng gùi đeo Thả hồn để bớt điều chua xót Theo gió hầu quên cái phận nghèo Khép cánh càn khôn chừng tích tắc Lánh xa sự thế lắm gieo neo !