Xin gởi đến chư vị nhàn lãm bài thơ Đục Nước Béo Cò, Đồng thời cũng xin dành phần tặng cho những chánh khách xôi thịt, tỏ ra như mình “yêu thương Thương Phế Binh” hiện còn kẹt ở quê nhà lắm, nên vở nhiều chiêu trò kêu gọi lạc quyên qua nhiều hình thức. Nhưng thực tế, các bác hãy nhìn xem, bao nhiêu TPB hiện giờ còn ở VN đang đói rách tả tơi, 10 phần tiền họ quyên được thì họ chỉ chi ra chừng 2 phần, phần còn lại được khấu trừ cho, nào là tiền hành, tiền tỏi, tiền tiêu, thì đã hết.
Đục Nước Béo Cò Bọn này bốc phét đến khô môi,
Văng nghệ văng gừng 1 thúng mồi * Cứu trợ thương binh moi túi bác, Giúp tiền cho lính lột quần tôi. Thiên tai trút xuống no thằng ác, Lũ lụt dâng cao mập lũ tồi. Xin xỏ mọi người vòi khối bạc, Khác nào “cẩu xực” cứt người hôi,