Thơ phải trui vàng, lửa thép xanh,
Thành gươm hóa kiếm quyết tung hoành.
Tâm hồn rực rỡ quanh vần chữ,
Sứ mệnh huy hoàng trong nhạc thanh.
Hiểu giống Tiên Long dòng lịch sử,
Vọng âm tổ quốc nhịp quân hành.
Vì dân ta phải giương ngòi bút,
Chung một lời thề phải xứng danh!.
*****
Thấy cờ phấp phới hãy xông lên, Đuổi giặc trừ gian lập chủ quyền.
Thời thế còn đang chìm uất hận,
Thi nhân không thể giữ bình yên.
Chuốt câu bài hiến dâng nhân nghĩa,
Đem máu xương gìn giữ chủ quyền.
Thơ viết vì đời thơm chính khí,
Tự mình ràng buộc mối tương liên.
Hà Trung Yên
Hình minh họa
(Bài Họa)
Khí Giới Thơ
Ta rèn thi pháp thuở còn xanh,
Ý nguyện phá tung, vỡ trục hoành.
Ngày đến, dừng quân nhìn nắng nóng,
Đêm về, gác súng ngắm trăng thanh.
Thất ngôn tôi luyện vì dân tiến,
Bát cú trau dồi vệ quốc hành.
Kịp lúc mang ra làm khí giới,
Sa trường góp sức chẳng cầu danh.
*****
Chẳng khứng cầu danh, quyết tiến lên,
Thệ vì tổ quốc trước chư hiền. Kia, hồn tử sĩ còn nung hận !
Nọ, khí tao đàn có ngủ yên ?
Khi xuất trận, thơ nêu chính nghĩa,
Lúc hành quân, phú diệt cường quyền.
Bủa vây tung lưới bằng thi pháp,
Giặc khiếp. ngỡ rằng súng đại liên.
ĐôngThiênTriết/8/2/04
Chú thích: vì bài Xướng có “phạm” điệp ngữ cùng điệp ý, chữ: “chủ quyền” ở câu 2 và 6, (bài thứ 2), cho nên tôi xin thay vào ở câu 2 trong bài Họa thứ 2
của tôi là chữ “chư hiền” cho hoàn hảo hơn.