Trong ký ức của tôi, bỗng nhiên hồi tưởng lại những hình ảnh kỉ niệm thân thương nhất trong đời, đó là thời thơ ấu, thuở còn tắm mưa, đánh đáo, chung trường, chung lớp cùng cô bạn gái kháu khỉnh dễ thương đó của tôi, có thể nói đó là thời kỳ của tuổi ngọc ngà vàng son, xuyên qua những hình ảnh cùng vui, cùng chơi đùa, cùng học bên nhau, mãi đến lúc lớn lên, đến khi có dịp đọc qua bài thơ Trường Can Hành của Lý Bạch, tôi mới mường tượng giữa tôi và cô bạn gái bé tí kia, sao nó cũng có phần nào giông giống y nhau, được gọi đó là: Thanh Mai Trúc Mã, nhân đó, tôi mạo muội mượn tựa đề bài thơ “Thanh Mai Trúc Mã” của thi vương Lý Bạch mà sáng tác bài thơ Song Thất Lúc Bát hôm nay. Kính mời các chú, các bác và các bạn yêu thơ cùng nhàn lãm.
Thể: Song Thất Lục Bát Thanh Mai Trúc Mã
Nhớ thuở lên năm, mùa tựu trường, Tôi, Nàng, cắp sách sáng tinh sương. Hồn nhiên đùa giỡn thân thương, Mỗi ngày đến lớp lệ thường hừng đông.
Hình ảnh đó khómờ nhạt bóng, Dẫu ngày nao phiêu bạc chân trời. Cho dù tinh tú đổi ngôi, Cảnh trong ký ức dần trôi tháng ngày.
Giờ bỗng chốc suy tư nhớ lại, Trường Can Hành Trúc Mã Thanh Mai. Y như cốt truyện hôm nay, Có nàng con gái trang đài tư phong.
Tình bạn tốt, Ta, Nàng, in bóng, Thường rủ nhau đánh đáo vui đùa. Nhảy dây, cút bắt ban trưa, Hái hoa bắt bướm, tắm mưa thả diều.
Chiều gió thoảng hương đưa dìu dịu, Dẫn hồn Ta say đắm bên nàng. Vui đùa ca hát rền vang, Nhào lăn trên bãi cát vàng mé sông.
Lúc tỉnh giấc biết là ảo mộng, Nhìn Yến Oanh trào lộng xuân sang. Ngạt ngào Mai Cúc rực vàng Tầm tay mà ngỡ dặm tràng cách xa.
Rồi có những chiều êm nắng hạ, Dựng lều tranh, nhẫn cỏ tặng nàng. Trò chơi đám cưới rền vang, Cô dâu chú rể chính nàng và ta.
Dầm quả gấc bôi hồng đôi má, Môi mọng hường, ô lọng nghiêng che. Đôi ta bước xuống kiệu ghe, Thanh Mai Trúc Mã duyên xe xích thằng.
Chiều cảnh sắc ve sầu hạ vắng, Gánh hát nghèo, kép nhí đào thương. Vở tuồng diễn tập hát cương, Tôi vai hoàng đế đường đường uy nghi.
Tấn phong nàng, Hoàng Hậu vương phi, Quốc sắc thiên hương, vạn tướng hùng. Xuân qua bến hạ mưa phùng, Trưởng thành năm tháng vui cùng tuổi thơ.
Bỗng đêm đó xa rời phố chợ, Lên con tàu rời khỏi cố hương. Chia tay cô bé cải lương. Ôm theo hình ảnh trên đường quá biên.
Tắm mưa ngày ấy, giờ trên biển, Cút bắt hôm nào, Qua mãi nhớ. Thanh Mai nàng ở đâu, giờ? Khù khờ Trúc Mã thường mơ diễn tuồng.
Màn nhung khép lại, tàn đêm xuống, Hình bóng cô đào khả ái vương. Trải bao tình khúc đoạn trường, Thanh Mai nũng nịu đến thường trong mơ.
Hình ảnh học đường ôn nỗi nhớ, Khi thì trong lớp lúc sân trường. Ra khơi tàu vượt trùng dương. Chở bao kỉ niệm tình thương bềnh bồng.
Mịt mù sóng vỗ tàn cơn mộng, Dẫu đến phương nào vẫn nhớ mong. Tình vương từ thuở đồng song. Chiều nao ráng đỏ bóng hồng mãi vương.
Rời quê khắc khoải tơ lòng vướng, Hình bóng tập tuồng lúc tuổi thơ. Em ơi! Trúc Mã vẫn chờ, Thanh Mai nàng hỡi! có chờ Trúc lang?
Jun/25/2020
Chú thích: trong bài thơ này có 2 cụm từ mang tính điển tích, 1/-xích thằng.= sợi chỉ đỏ, ngụ ý sợi dây tơ hồng và 2/-đồng song= ngụ ý bạn học cùng trường lớp.