Bốn Chín Năm Qua
Thoáng đó ngoài song cửa,
Cát bụi lấp tuổi già.
Ngoảnh đầu nhìn trở lại,
Bốn mươi chín năm qua.
Vọng phu nay hóa đá,
Tỵ nạn thành thiên cổ.
Vết hằn trên lưng ngựa,
Nay chỉ còn cái ô.
Bởi cái TÔI tổ bố,
Mang trước ngựa lòe đời.
Thương thay người chiến sĩ,
Bao kẽ đã tàn hơi.
Hòn bấc anh ném tới,
Hòn chì tôi ném lại.
Vèo vèo nghe chát tai,
Chửi dai đau cổ họng.
Quốc gia là Việt Cộng,
Việt Cộng thành Quốc Gia.
Quân mình chống phe ta,
Làm sao cứu sơn hà.
San Jose, Feb 21/2024
error: Content is protected !!