Biếm Thi

Vịnh Cụ Cóc

Bài thơ này làm ra bởi căn cứ theo nhiều truyện ngụ ngôn thuộc về Cóc và Ếch mà tại hạ trước đây đã từng đọc, nay, lấy ý của những cốt truyện đó mà  làm thành bài thơ hôm nay, ngoài ra không nhằm mục đích cố ý “châm chích” một cá nhân nào, nhưng rủi, nội dung trong bài thơ “lỡ” có bị “phạm húy” hay “chạm nọc” chư vị nào thì đó chẳng qua là một sự trùng hợp ngẫu nhiên ngoài ý muốn.
Xưa nay, thành ngữ có câu: “có tịch thì mới rục rịch”, do đó nếu thơ của quý vị không thuộc hạng thơ “Con Cóc” thì đương nhiên quý vị cứ dương dương tự đắc, ung dung tự tại. hoặc giả như quý vị nào đó tự đặt mình vào hàng “thơ cóc” thì đó là tự mình “tự ti mặc cảm” và tự mình đặt mình vào vị trí đó, chớ thật ra, tại hạ không dám “phạm thượng” một cá nhân nào cả. Xin chân thành thanh minh trước toàn thể quý huynh đài, tỷ muội.
VỊNH CỤ CÓC
Con cóc là cậu ông trời,
Sun xoe thết tiệc đãi mời bá quan.
Sáng nay cụ cóc tập làm thơ,
Ốp ộp tự xưng thi sĩ khờ.
Chẳng hiểu Phá-Thừa liền mắng ẩu,
Không rành Thực-Luận vội quăng dơ.
Nhất-Tam-Ngũ, vểnh râu la lối,,
Nhị-Tứ-Lục, chu mỏ ngó lơ.
Dưới giếng nhìn thiên rồi tự phán,
Cái vung nó lớn hơn trời cơ.
Cái vung bùn bám, cỏ rêu mờ,
Cóc ngậm tủi hờn dưới giếng mơ.
Văng tục, hàng tôm hôi tới bến,
Xổ nho, mùi cá thối sang bờ.
Ngôn từ đú đởn xưng thần ý,
Vế đối ngu ngơ bảo thánh thơ.
Chán ngấy, thi đàn trên xứ khách,

Ngáp ruồi, cóc tía muốn đăng cơ.
Ngáp ruồi, cóc tía muốn đăng cơ.
Học lỏm mấy chiêu định phất cờ? 
Ngôn ngữ ngu ngơ toàn ý rởm,
Cú từ ngốc nghếch bởi tâm mờ.
Mới vào lớp nhất la bai bải,
Chưa đến canh năm nói bá vơ.
Ghè tới ghè lui nhầm lại bóng,
Mang Đường vung vít bẩn đàn thơ
San Jose, Feb/02/2024

Leave a Reply

error: Content is protected !!