Kỉnh Vấn Thi Hào Thôi Hiệu (khi đọc qua bài Hoàng Hạc Lâu)
Tôi cũng như Ngài, kẻ nhớ nhà, Tâm hương kỉnh lễ hỏi Thôi gia: Đi đâu ghé lại lầu Hoàng Hạc? Đứng đó ngắm nhìn bóng Nguyệt Nga ? Dõi mắt trông quê, con mắt mỏi, Đề thơ nhớ bạn, cánh diều xa. Mấy người chia sớt sầu đông nhỉ ? Hay chỉ mình ông tự gánh à?
***
Tự gánh sầu đông đến tháp ngà ! Tiếc thay Tiên hạc đã bay xa. Phí Vi vui đạo không quày lại, Mặc khách buồn đời chẳng ghé qua. Những sớm cầm kỳ bên chén rượu, Thường đêm thi họa trước thềm hoa. Với tiên, với khách, tao nhân ấy, Vung ngọn bút thần vẩy nét sa.
***
Thần bút Tiên ông những nét ngà, Câu câu tuyệt diệu chẳng phai pha. Xưa đề thi “Một Sầu Thôi Hiệu” Nay đọc lời “Ngàn Thảm Dạ Ta” Thuở ấy Ngài than xa xứ sở ? Bây giờ Tôi khóc mất quê nhà ! Đợi ngày quang phục, lòng như đốt, Mượn mấy dòng thơ để gọi là ….