Thơ Tự Do

Chốn Hư Vô

Chốn Hư Vô
Khi thức dậy mới biết mình còn sống
Thêm một ngày trôi nổi cõi vô minh
Mỗi sát na đều có cuộc tử sinh
Đường nhân thế đưa ta về vô định
Chút thân phận luôn nằm ngoài toan tính
Mọi cơ duyên đi đến rất tình cờ
Đời mỹ miều chỉ thấy được trong mơ
Giây phút cuối sẽ trở thành tro bụi
Mong tận hưởng để đời không tiếc nuối
Cuộc thăng trầm quanh quẩn giữa sắc không
Từng ngày lên rạng rỡ mặt trời hồng
Tình yêu nở trên trái tim khô héo
Vào cuộc thế với tương lai muôn nẻo
Nhưng hôm nay còn duy một lối về
Có một ngày ta thoát khỏi cơn mê
Qua tới chốn hư vô nào chưa biết
TĐH

Leave a Reply