Thơ Tự Do

Hãy Chụp Dùm Tôi

Hãy Chụp Dùm Tôi
Đừng khoe tôi, hi người bn tài hoa,
Nh
ng tnh mang ra t địa ngc,
N
ơi bn mi v rong chơi hnh phúc,
Dù bao ng
ười vn ti nhc xót xa.
Đừng khoe tôi hình nh mt quê nhà,
Mà b
n nghĩ đang trêđà “đổi mi”,
Nh
ng thành th xưa hin như bông bưởi,
Nay b
ng dưng rã rượi nét giang h.
Đừng khoe tôi nhng cnh tượng xô b,
Nh
ng try lc gi vô phương cu cha.
Đất nướđã t lâu không khói la,
Sao r
c rài hơn c thu chiến chinh.
Đừng khoe tôi nhng yến tic linh đình,
Nh
ng ph xá ngp phn vinh gi to,
N
ơi thiu s tung tin như xác pháo,
Khi dân nghèo không mu
ng cháo cm hơi.
Đừng khoe tôi cnh t hăn chơi,
C
a nhng k đã mt thi chui nhi,
B
 tt c, trong đêm dài thui thi,
Ng
ược xuôi tìđường xăm xúi vượt biên.
Đừng khoe tôi nhng con ph “bưng bin”,
Nh
ng qung cáo, nhng mt tin nham nh,
Nh
ng khách sánh đèn màu rc r,
Tr
ơ trn bày, d d khách phương xa.
Đừng khoe tôi chn th phượng nguy nga,
Nh
ng dinh th xa hoa nm choán ngõ,
Nh
ng màu sc lam, vàng, đen, tím, đỏ,
Đang un mình theo gió đón hương bay.
Đừng khoe tônh Hà Ni hôm nay,
Thành ph
 đã chết t ngày tháng đó,
Khi b
 ép khoác lên màu c đỏ,
Khi tri
u người phi trn b vô Nam.
Đừng khoe tôi nhng cnh tượng giàu sang,
Đã được bn tóm càn vô ng kính,
Nh
ng hình nh mà k thù toan tính,
Mu
n tung ra để c phnh gt người.
Bn thâơi, sao không chp giùm tôi,
N
i thng kh ca triu người dân Vit,
N
a thế k trong ngc tù rên xiết,
Oán h
n kia du chết chng h tan.
Chp giùm tôđàn thiếu n Vit nam,
Thân tr
n tri xếp hàng ch được la,
Hay b
y tr mt chưa phai mùi sa,
B
 bán làm nô l  phương xa.
Chp giùm tôđôi mt m, mt cha,
Mà su
i l ch còn là máđỏ,
Khóc con cháu ra 
đi t năđó,
Bi
n dp vùi, đà tách ngõ u minh.
Chp giùm tôi s phn nhng thương binh,
Đã vì nước quên mình trên chiến trn,
Mà gi
 đâôm hn,
T
m thân tàn lđận gia phong ba.
Chp giùm tôi hình nh nhng c già,
B
đầu nu gom ra đường hành kht,
Để đêđến, np hết tin góp nht,
Đổi chén cơm dm nước mt nuôi thân.
Chp giùm tôi xác chết nhng ngư dân,
B
 Tàu giết bao ln trên bin rng,
Hay nh
ng chiếc quan tài chưa kđóng,
Ch
 cha, anh lao động Mã Lai v.
Chp giùm tôi thm cnh nhng dân quê,
Ch
đánh đập chán chê dù vô ti,
Hay c
nh nhng anh hùng không un gi,
Gánh 
đọđày trong ngc ti bao la.
Chp giùm tôi mc biên gii Vit Hoa,
L
n vàđất công cha để li,
Hay lãnh th
 cao nguyên còn hoang di,
L
ũ sài lang hèn nhát ly dâng Tàu.
Chp giùm tôi nhng nghĩđịa buđau,
Chúng tàn phá, ch
ng còđâu bia m.
K
 sng sóđã đành cam chu kh,
Ng
ười chết sao cũng khn khó trăđường.
Hãy chp giùm tôi hết nhng tang thương,
Hình 
nh tht mt quê hương bt hnh,
N
ơi mà bn, xưđêm trường gió lnh,
Đã căm hn quyết mnh dn ra khơi.
Chiếc thuyn con, ca nước lã cm hơi,
M
ng sng nh đem phơđầu sóng d.
R
i tha phương l th,
Tháng n
ăm dài, quá kh cũng dn phai.
Lòng người chóng nguôi ngoai,
Tháng T
ư đến, có my ai còn nh!
Trần Văn Lương
Cali, đầu mùa Quốc Hận, 2010

Leave a Reply