Vui Bút Xướng Họa

(VBXH) Nhà Nghèo Đón Khách

Hôm qua, nghe ông bạn tôi nói có cô cháu gái từ nước ngoài đến Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ, trước để tham quan, sau thì nghe đâu cô cháu gái có ý định cư luôn tại cái xứ đốt cháy da người (Texas). Thoạt đầu tôi có ý định đón người ấy về nhà hàn huyên tâm sự, nhưng vì nhà nghèo quá, ngại không đủ điều kiện hay tiện nghi để tiếp đãi tân khách chu đáo, cho nên có bài thơ sau đây:
(Bài Xướng)
NHÀ NGHÈO ĐÓN KHÁCH
Hoan nghênh tri kỉ đến nơi này,
Chẳng biết lấy gì thết đãi đây?
Khốn nỗi tường xiêu, tơ nhện bám,
Lại thêm mái đổ, bụi tro bay.
Vào hiên ngó dưới, chân gần xước,
Xuống bếp trông lên, trán bị trầy.
Nếu chẳng chê hèn xin cứ ghé,
Nhà nghèo, nhưng rượu đủ ta say.
Oct 03- 2011

Kính Họa 1:

Hãy Say
Năm tháng lênh đênh lạc chốn này,
Bạn vàng thết rượu, có ta đây!!
Nghiêng vò xuân thắm nhìn hoa nở,
Nâng chén thu vàng ngắm lá bay.
Hạ tới nắng hanh đầu tóc cháy,
Đông về tuyết giá, gót da trầy.
Hận nhà, nhục nước còn mang hận,
Để tạm vơi sầu ta hãy say!!!
Tuệ Quang TTT
Montreal, Oct 05-2011
Bài Họa 2:
SAY NẮNG

Hơn bốn mươi năm ở xứ này, (*)

Chung quanh phong cảnh có gì đây?
Xương rồng cằn cỗi đâm gai móc,
Bão cát nóng ran cưỡi gió bay.
Tới đỉnh Chanh Chua (!) chân muốn liệt
Thăm khe gấu mập (&) trán e trầy.
Bạn nào sợ lạnh xin mời lại,
Tắm nắng thử xem sẽ thấy say
ĐỖ QUÝ BÁI
(*) Tôi qua Tucson từ 15-08-1967
(!) Mount Lemon (&) Bear Canyon
Kính Họa Bài 3:
NGHĨA TÌNH SAY
Kể từ lạc bước đến phương này,
Bốn vách sơ sài tạm ở đây.
Nhà trống lạnh lùng khi tuyết đổ,
Mái thưa dột nát lúc mưa bay
Quê nhà thiếu thốn vui thanh thản,
Đất khách nghèo xơ nổi trật trầy
Mời bạn vài ba chung nước lã,
Chén thù, chén tạc nghĩa tình say.
NGUYỄN THÀNH TÀI
BÀI HỌA VẬN 4:
Lánh nạn cho nên đến chốn này,
Thân già cư ngụ mãi nơi đây.
Tiền tài ghét túi co giò chạy,
Thóc gạo chê thùng chắp cánh bay.
Cắp vặt kệ thây người tróc vẩy,
Cướp ngày mặc xác kẻ da trầy.
May còn đồng bạc mua chai đế,
Mời bạn tri âm khật khưỡng say…
Ngày 7 -10-2011
TRƯỜNG GIANG
Bài Họa 5:
CHÉN TỈNH, CHÉN SAY 
Năm xưa cũng độ tháng ngày này,
Nhếch nhác bồng nhau đến chốn đây.
Ngoảnh mặt đằng sau tầng khói phủ,
Ngẩng đầu phía trước lớp mây bay.
Nắng mưa lặn lội dù da tróc, (1)
Băng tuyết xông pha mặc vẩy trầy. (2)
Rượu ních tì tì cho bớt tỉnh,
Giật mình lại thấy vẫn chưa say.
Bài Họa 6:
Giật mình lại thấy vẫn còn say,
Uổng kiếp bôn ba bấy trật trầy.
Thế giới rối mù bom đạn rớt,
Quê hương tăm tối tóc tang bay.
Ngu ngơ tranh thắng câu này nọ,
Ấm ớ khoe rành việc đó đây.
Uống nữa đến khi nào thật tỉnh,
May ra hiểu truyện thế gian này.
BÙI TIẾN   05012011
(1 + 2 = Trầy da, tróc vậy = tục ngữ)
Bài Họa 7:
Tha Nhân góp họa với anh ĐTT
NGÀY VỀ THĂM THẲM
Vì đâu ta phải đến nơi này
Lếch thếch dìu nhau mãi tận đây
Nhìn lại đằng sau mừng được thoát
Ngó về phía trước vui cho bay
Xứ người cô quạnh tâm thanh thản
Quê Mẹ quây quần xác trụạ trầy
Canh cánh hằng đêm sầu cố quận
Ngày về thăm thẳm mượn men say!
Camthành Sept 23, 2021
Tha Nhân vui họa
(Bài Ha 8)
Cm T Ân Tri
Từ lúc rời quê đến xứ này
Dắt dìu bồng bế đến nơi đây
Hằng mong chắt chít vươn vai nhảy
Những ước cháu con chấp cánh bay
Gắng sức cày ngày, da xước tróc
Gồng lưng cuốc tối, cẳng sưng trầy
May thay sắp nhỏ đều thành đạt
Cảm tạ ơn trời, nâng chén say
Pháp Danh Thập Tú – Sep 6/ 22

Leave a Reply