Thơ Hán-Việt

Vấn Hoa (問 花)

問 花
對  花  言  少  句,
春  去  早  春  歸。
借  宿  流  亡  客,
何  嘲  笑  是  非。
東天哲 

(Chuyển Ngữ)
Vấn Hoa
Đối hoa ngôn thiểu cú,
Xuân khứ tảo xuân quy.
Tá túc lưu vong khách,
Hà trào tiếu thị phi.
(Dịch Nôm)
Hỏi hoa chỉ một vài lời…
Xuân đi Xuân đến ai mời Xuân sang ?
Khách xa mới đến ngỡ ngàng,
Xin đừng đàm tiếu, kẻ sang người hàn.
Lời bàn:
Nói chuyện với bông hoa: “vấn hoa”, <nhân cách hóa của câu thơ> không dài lắm, chỉ một vài lời thôi.
Theo tuần tự của mùa màng, mùa Xuân đến rồi mùa Xuân đi qua, đó là sự tự nhiên của trời đất.
Rất thương tâm cho những người khách từ phương xa vừa đến, (xin tỵ nạn vì một lý do nào đó), họ mới đặt chân đến nơi này với sự ngỡ ngàng bởi xa lạ vì cuộc sống mới từ muôn mặt của buổi ban đầu.
Chúng ta là kẻ đến trước, thì nên giúp đở, hướng dẫn họ trên nhiều phương diện với tư thái trân trọng mà không nên cười cợt, khinh khi họ.

Leave a Reply