Trăng lại tròn trăng, mấy độ rồi, Ðìu hiu còn đọng ngấn ly bôi! Mộng về lối cũ tìm khôn gặp, Nhớ đốt niềm tây dập chẳng nguôi! Lá rắc thêm sầu rơi gió một, Chim dành riêng thú liệng trời đôi. Vườn sương thờ thẫn đêm qua lạnh, Cúc nỡ nhìn nhau mỉm miệng cười!
Quách Tấn
(Bài Họa) Hưng Phấn
Bậu đã đi, nhưng trở lại rồi, Bỗng dưng hưng phấn lúc can bôi. Muốn theo em mận tìm cơn thỏa, Lại ghé nhà đào kiếm thú nguôi. Gió trải thảm hồng hương ngập lối, Mây tuôn lụa trắng phấn giăng đôi. Như trang trí sẵn mừng ta đến, Nhạc tấu trỗi vang át tiếng cười.