Mới đó mà nay đã tám-tư, Lưu vong từ ấy đến bi chừ. Quê hương tù ngục bao đời nhỉ? Đất khách đọa đày mãn kiếp ư! Tuổi hạc thảnh thơi không vướng bận, Thân già an phận sống nhàn cư. Thi ca xướng hoạ vui bầu bạn, Trẩy hội non sông, viếng thảo lư.
Nhâm Dần (2022) HỒ CÔNG TÂM
Xin góp vần với thi hữu Hồ công Tâm : Họa 1- CÙNG LÀ TUỔI HẠC
Bạn già tuổi hạc tám thêm tư Mới đấy xa quê nửa kiếp chừ Ngày tháng thoi đưa rừng lá rụng Lưu đày ướm hỏi cuối sông ư ? Lang thang ta cũng sầu ưu uất Còn chút lưu niên chốn ngụ cư Vui với non sông tình xóm mới Rồi về như hạt bụi tâm lư …
CHUNG VĂN-24/12/2021
Họa 2- HỌA: VUI BÊN TUỔI HẠC
Vui mừng tuổi đã tám mươi tư, Sống thọ an vui mãi đến chừ. Cải tạo lao tù xưa mãi nhớ, Ly hương tạm trú thế hoài ư? Giờ nay tuổi hạc tâm bình thản, Lăm tới thân già dạ vững cư. Ngày tháng dần qua bên xướng họa, Tâm giao thi hữu bạn tòng lư.
HỒ NGUYỄN (24-12-2021
Họa 3- QUAY VỀ
Hẹn lòng rũ bỏ gánh riêng tư Nặng quá không sao đỡ tiếp chừ Mang vác đã cam nhằn nhọc thế Xả buông cứ ngỡ dễ dàng ư ? Trước luôn muộn chọn đường chen bước Giờ lại mong tìm chỗ ẩn cư Quay ngoái nhìn đời bao tục lụy Thôi về cùng mõ với hương lư
Đã bát thập rồi, cõng lẻ tư Lận đận phong sương mãi tới chừ Biết là sổ trại mừng khôn tả Chẳng lẽ bó giò cực mãi ư”?” Suốt kiếp dập bầm đời lữ thứ Vãn chiều thơi thả cảnh an cư Thi thư hứng bút vui giao quảng Bĩ thái khôn màng bóng tịnh lư.
Nguyễn Huy Khôi-26-12-2021
Họa 5- Tuổi Hạc
Một sải nữa là đụng bác Tư (*) Bảy hai tiến thối cứ chần chừ. Đầu hôm bả phán “ô kê hỉ”? Sập tối cu rằng “tháng tới ư”? Cọp dử xưa kia hăng xuất trận, Hùm già giờ chỉ muốn an cư. Bẹo chi phở tái thêm ngầu pín, Đánh thức mong sừ hỏng lắc lư (*)
Thiên Triết (*) một Hoa Giáp 12 tuổi (*)monsieur
Xin góp hoạ cùng thi hữu Hồ Công Tâm. THÂN PHẬN
Tuổi hạc bồng bềnh tám với tư Mừng anh đạt mức ấy mong chừ Ngục tù, tù lớn rồi tù nhỏ! Đã thoát lâu rồi duyên trả ư Đất lạ dù sao cũng mãn nguyện Thân già trọng tuổi cứ an cư Cùng thuyền gió đẩy trôi sông nước Cảm tạ ơn Trời niệm cúng..lư …
Yên Hà – 25/12/2021
xin góp bài họa CHUYỆN CỦA TA
Tám bó qua dài ngẫm chuyện tư Làm sao sống được đến bây chừ Một thời cuốc mướn mà quên hả Một thủa gồng hầu khó nhớ ư Nửa kiếp lang thang toàn sống dựa Cuối đời may mắn được hồi cư Ngày nay già cả đời ưu ái Mới khiến hồn này bớt lắc lư
Trần Như Tùng
GIÀN LỪA ƯA NẶNG
Tuổi Hạc chưa qua khỏi tám tư Mà sao cứ lẫn Chứ (*) cùng chừ Bao giờ nhớ lại ta chưa chết ! Lúc đó mới hay tớ sống ư ? Bát tuế vẫn còn nhiều bận bịu ! Già đời nay mới được nhàn cư ! Thôi đành thơ phú cho song kiếp Sống tựa chú lừa cạnh thảo lư