• Thơ Tự Do

    Lời Mẹ Ru

    Lời Mẹ Ru Đêm trở giấc nghe lời ru của Mẹ, Tiếng à ơi đã im đậm trong hồn. Không gian chợt lâng lâng cao nhè nhẹ, Những ngón gầy mẹ lồng vuốt tóc con. Căn nhà nhỏ mình con nơ i xứ lạ, Ngôn ngữ người và đời sống khó quen. Vá víu Mẹ, tình Mẹ trùm phủ cả, Và quê hương, chữ S mãi y nguyên. Làm sao biết, lần ấy là lần cuối, Bước chân đi là cách biệt ngàn trùng. Mẹ nhắm mắt, hung tin nào đưa tới, Lệ con trào che kín cả không trung. Mẹ khuất núi mang gì về bên ấỷ, Dưới mộ…

  • Thơ Tự Do

    Chốn Hư Vô

    Chốn Hư Vô Khi thức dậy mới biết mình còn sống Thêm một ngày trôi nổi cõi vô minh Mỗi sát na đều có cuộc tử sinh Đường nhân thế đưa ta về vô định Chút thân phận luôn nằm ngoài toan tính Mọi cơ duyên đi đến rất tình cờ Đời mỹ miều chỉ thấy được trong mơ Giây phút cuối sẽ trở thành tro bụi Mong tận hưởng để đời không tiếc nuối Cuộc thăng trầm quanh quẩn giữa sắc không Từng ngày lên rạng rỡ mặt trời hồng Tình yêu nở trên trái tim khô héo Vào cuộc thế với tương lai muôn nẻo Nhưng hôm nay…

  • Thơ Tự Do

    Lời Mẹ Ru

    Lời Mẹ Ru Đêm trở giấc nghe lời ru của Mẹ, Tiếng à ơi đã im đậm trong hồn. Không gian chợt lâng lâng cao nhè nhẹ, Những ngón gầy mẹ lồng vuốt tóc con. Căn nhà nhỏ mình con nơ i xứ lạ, Ngôn ngữ người và đời sống khó quen. Vá víu Mẹ, tình Mẹ trùm phủ cả, Và quê hương, chữ S mãi y nguyên. Làm sao biết, lần ấy là lần cuối, Bước chân đi là cách biệt ngàn trùng. Mẹ nhắm mắt, hung tin nào đưa tới, Lệ con trào che kín cả không trung. Mẹ khuất núi mang gì về bên ấỷ, Dưới mộ…

  • Thơ Tự Do

    Những Mùa Đông: Hoàng Liên-Trường Sơn

    Những Mùa Đông Hoàng Liên – Trường Sơn MÙA ĐÔNG HOÀNG LIÊN SƠN Cuối Thu trên đất Mỹ, trời thấm lạnh Nhớ về mùa Đông Hoàng Liên Sơn Cuối tháng chạp, một chín bảy sáu Hai ngàn “cải tạo viên” Miền Nam Đáp tàu Hồng Hà ra Bắc “đi du học” Trên sông Lòng Tàu, tàu trôi êm ả Cửa biển Cần Giờ lướt qua lúc chiều buông Một bạn tù lắc lư thổ huyết láng lay Trên chiếc tàu sóng vùi, gió vập lúc đêm về Trong âm u, bỗng hiện lên ánh hào quang Quanh thân người tù nho nhã, hiền lành Người tu sĩ thánh thiện Nguyễn…

  • Thơ Tự Do

    Xuân Hạ Thu Đông

    XUÂN HẠ THU ĐÔNG Mùa Đông Hoàng Liên Sơn lạnh lắm Tù Miền Nam lạnh bất kham Lạnh buốt óc, nhức tim Suốt đêm trường ngồi tựa cột run rẩy Mơ màng thiêm thiếp lúc tàn canh Đỉnh Fansipan tuyết trắng một màu Mùa Xuân tới Hoa ban nở trắng khắp núi đồi Lòng người tù rạng rỡ Đi vào cõi Thiền Quên hết đói lạnh, vong thân Mùa hè Trường Sơn nóng cháy thịt Cột kèo tre nứa nổ bom bóp Gió lào thổi qua khe núi như thổi lửa Người tù già hen suyễn tựa song sắt thở phì phò Gã tù trẻ trăn trở mơ màng Quê…

error: Content is protected !!