PHÁP ĐỘ
Một cõi trần ai, một cõi nầy,
Tiên phàm, thánh tục cũng là đây,
Công hầu, khanh tướng, phù vân ảo!
Xào xạc bên thềm chiếc lá baỵ
Lưu lạc phương trời phận nổi trôi,
Nhà tan nước mất phải đành thôi,
Nữa đời cung kiếm, thương, sầu, tủi,
Cố quốc vời trông, dạ ngậm ngùi!
Văng vẳng lưng trời tiếng pháp âm,
Mênh mang theo gió cánh chim bằng,
Trần gian giủ sạch lòng không bận,
Thanh thản lưng trời, hạc giởn trăng.
Trần thế thiên thu vốn cỏi buồn,
Vướng vòng tục lụy, giọt sầu tuôn!
Sao không tỉnh mộng sang bờ giác,
Pháp độ nhân gian dứt đoạn trường!
Tướng tá, công hầu, có nghĩa chi,
Xuôi tay nhắm mắt chẳng còn gì,
Lợi danh trần thế là hư ảo,
Pháp Phật độ sanh, ngần ngại gì?
Hoà Thượng LỖ TRÍ THÂM