Diễn Đàn Bạn Đọc

Mời Đọc Bài Nhận Định Của Định Nguyên

‘Dinh Nguyen’ via TinhThầnDânTộc
From:[email protected]
To:Thuc Vu,David Hoang
Mon, May 13 at 3:46 PM
Bài viết của ông Đổ Ngọc Hiến, cựu Giáo sư Kinh Tế trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam chỉ là luận điệu cuồng Trump (CH cũng như không CH), không phải là bài viết có nhận định khách quan lịch sử để bà con cùng tìm hiểu.  Tôi đã đọc
qua một số bài của ông nầy.  Tôi thấy luận điệu cuồng thấp kém, không xứng tầm là một học giả.  Mời quý vị đọc lại tôi (một kẻ thường dân, không giáo sư, học giả chi hết) viết về đề tài nầy đã lâu.  Có điều gì không đúng, xin quý vị chỉ giáo.  Định Nguyên
SINH HOẠT CHÍNH TRỊ HOA KỲ
SỰ BẤT BAO DUNG
GIỮA ĐẢNG CỘNG HOÀ VÀ ĐẢNG DÂN CHỦ
                                                                                                                 Định Nguyên
            Cuối năm ngoái (19 tháng 12 năm 2017) Quốc Hội lưỡng viện Hoa Kỳ đã thông qua Dự Luật cải cách thuế.  Sau đó Tổng thống Donald Trump đã ký thành luật.  Đây là thành tựu pháp lý đầu tiên của TT. Trump nói riêng, của đảng Cộng Hoà nói chung.  Theo luật thuế mới nầy, tất cả mọi người đều được giảm thuế.  Nhưng những người giàu, các công ty, tập đoàn kinh tế lớn sẽ được giảm thuế vĩnh viễn từ 35% xuống 21%.  Giới trung lưu và nghèo chỉ được giảm thuế đến năm 2025, sau đó sẽ bị tăng thuế!  Vì nắm cả hành pháp lẫn lập pháp, đảng CH đã làm cho đảng Dân Chủ (DC) bó tay, bất khiển dụng.  Trong khi đảng CH mừng “cách mạng thành công” thì phía Dân Chủ (DC) méo mặt lớn tiếng phản đối.  Đây không phải là trường hợp duy nhất nói lên sự xung khắc đến độ bất dung giữa hai chính đảng của Mỹ.  Nó xẩy ra thường xuyên mỗi khi quyền lực được chuyển giao từ đảng nầy qua đảng khác. 
            Không chỉ về kinh tế mà hình như tất cả mọi phương diện, hai đảng CH và DC cũng chủ trương trái ngược nhau tạo nên sự đối đầu chính trị triền miên giữa hai chính đảng nầy. 
            Chúng ta thử tìm hiểu sự khác biệt giữa hai đảng như thế nào.
            Đảng CH hiện nay có tên Republican Party, biểu tượng (logo) là con voi với ba ngôi sao, có “nick name” là “Grand Old Party” (GOP).
            Đảng DC có tên Democratic Party, trước đây có biểu tượng là con gà trống nhưng hiện nay biểu tượng của họ là con lừa (donkey).
            LỊCH SỬ HÌNH THÀNH    
            Tuy hiện nay có tên khác nhau, logo khác nhau, có chủ trương đường lối khác nhau nhưng cả hai đảng nầy trước đây là con một nhà.  Tuy con một nhà nhưng họ không phải là song sinh, không phải là anh em ruột mà là MỘT NGƯỜI thôi.  Sau đó “người” nầy tự phân thân để thành “hai người” như hiện nay.  Nói rõ ra, lúc đầu cả hai đảng nầy đều nằm trong một đảng chính trị có tên kép là DEMOCRATIC-REPUBLICAN PARTY, gọi tắt là Republican (không phải Republican hiện nay).  Theo thời gian, vì khác quan điểm, họ tách đôi và chia “gia tài”, một bên nhận Democrat, bên kia lấy Republican.
            Vào đầu thập niên 1790, để chống lại đường lối của Đảng Federalist Party (đảng chính trị mạnh nhất thời ấy), Thomas Jefferson và James Madison (sau nầy đều là tổng thống) thành lập Đảng Democratic-Republican.  Đảng nầy chủ trương bãi bỏ chế độ nô lệ, đòi hỏi nhân quyền và dân quyền, ủng hộ quyền hạn của các tiểu bang, chống lại hệ thống ngân hàng quốc gia và những thế lực giàu có.  Thời gian đầu họ sinh hoạt lỏng lẻo nhưng đến năm 1800 họ đã nắm được quyền lực.  Sau chiến tranh 1812 (với nước Anh) đảng đối lập của họ (Federalist Party) tan rã, do quyết định của hai người kế vị là Tổng thống James Monroe và John Quincy Adam (sau nầy cũng trở thành tổng thống), đảng Democratic-Republican trở thành Democratic Party (bỏ từ Republican).  Vào thời gian nầy, bên cạnh Đảng Democratic Party có đảng Whig Party.  Tuy đảng nầy không mạnh nhưng họ cũng đồng hành đối lập với đảng Democratic Party cho đến thời kỳ nội chiến (1861-1865) mới tan rã.  Năm 1850, vì bất mãn đảng mình (Democratic Party mới) ủng hộ các đạo luật Fugitive Slave Law (đòi hỏi các phần tử nô lệ đã tẩu tán phải trở về chủ cũ) và Kasas Nebraska Act (cho phép cư dân hai vùng đất nầy quyền quyết định (qua đầu phiếu) nên duy trì hay bãi bỏ chế độ nô lệ), những người chống chế độ nô lệ trong đảng Democratic-Republican bỏ đảng, sau đó cùng với những người trong đảng Whig cũ, họ thành lập Đảng Republican (CH) hoạt động cho đến nay.
            Đảng CH đã lấy Republican ra đi. Đảng DC hiện nay là “phần còn lại” của đảng Democratic-Republican.  Một lần nữa họ lại phân thân.  Và lần nầy chắc khó có ngày đoàn tụ.  Vì trung thành với chủ trương ban đầu của đảng mẹ (Democratic-Republican Party), Đảng CH tự cho mình là Grand Old Party (GOP).
            SỰ KHÁC BIỆT
            Trên tổng thể, có thể nói đảng CH bảo thủ (conservaties), đảng DC tự do phóng túng (liberals).
            CH quan tâm đến con người, kể cả thai nhi (pro-life) trong khi đảng DC ủng hộ sự tự do (pro-choice).  Họ không cấm phá thai (như đảng CH) nhưng họ cũng không khuyến khích chuyện nầy.  Đó là quyền lựa chọn của con người.  Tương tự như chuyện phá thai, quan điểm của hai đảng về vấn đề đồng tính luyến ái cũng như thế.
            Đảng CH muốn có một chính phủ Liên Bang gọn nhẹ. Thay vì thành lập các cơ quan nhà nước kềnh càng, họ ủng hộ mạnh mẽ việc thành lập các tổ chức bất vụ lợi (non-frofit Organizations) vì, theo họ, các tổ chức nầy giúp đỡ những người nghèo hiệu quả hơn chính phủ.  Đảng DC ngược lại, chủ trương chính phủ phải lớn mạnh để quản lý và chăm sóc người dân trong tất cả mọi lãnh vực.
            Đảng CH chủ trương thị trường súng đạn tự do, ai muốn mua và giữ vũ khí cũng được (ngoại trừ thành phần tội phạm).  Đảng DC muốn giới hạn, muốn kiểm soát việc mua bán súng đạn.  Nhưng cho đến nay họ vẫn chưa làm được.
            Đảng CH muốn dành ngân sách tối đa cho quốc phòng trong khi đảng DC muốn dùng tiền cho những mục đích an sinh xã hội.
            Đối với các xung đột quốc tế, đảng CH thiên về giải pháp quân sự trong khi đảng DC muốn giải quyến xung đột bằng đường lối ngoại giao. (Có lẽ vì thế mà đảng CH được tiếng là chủ chiến, đảng DC mang tiếng là chủ bại chăng?).  Điều trớ trêu là nước Mỹ qua hai cuộc Thế chiến I và II lại do ba tổng thống DC lãnh đạo và điều binh khiển tướng.  Thế chiến I (1914-1919 nằm trong nhiệm kỳ của Tổng thống Woodrow Wilson (DC, 1913-1921).  Thế chiến II (1939-1945) lại do hai tổng thống DC lãnh đạo, đó là TT. Franklin D. Roosevelt (1933-1945) và TT. Harry S. Truman (1945-1953).  Chính TT. Truman là người đã ra lệnh ném hai trái bom nguyên tử xuống đất Nhật để buộc Nhật phải đầu hàng.  Nhiều người nghĩ rằng, đối với đảng CH, đánh đấm là nghề của chàng nhưng không hiểu sao họ lại chống đối TT. Woodrow Wilson khi ông nầy tham gia Thế chiến I.
            Đảng CH chống chương trình y tế công cộng, ủng hộ lựa chọn cá nhân dựa vào các hảng bảo hiểm tư.  Họ quyết loại bỏ Obamacare là vì mục đích ấy.  Đảng DC cho rằng chính phủ phải bảo đảm quyền lợi y tế của toàn dân.
            Cũng như y tế, về giáo dục đảng CH chủ trương tư nhân hoá, không ủng hộ hệ thống trường công lập, đã từng lên án hệ thống nầy cũng như tổ chức công đoàn (Union) của ngành giáo chức.  Thậm chí trước đây nhiều người CH chống đối sự hình thành của Bộ Giáo Dục (The United States Department of Education) khi bộ nầy được thành lập vào năm 1979.  Trong khi DC “pro-choice” về vấn đề phá thai và đồng tính thì CH “pro-choice” về vấn đề bảo hiểm sức khoẻ và giáo dục.  Họ chủ trương cấp tín phiếu (vouchers) cho học sinh để học sinh muốn theo học trường nào tuỳ thích.  Cho đến nay CH vẫn chưa thực hiện được chủ trương nầy.
            Đảng CH có truyền thống giảm thuế cho mọi người, nhất là các hảng xưởng, các đại công ty…Được giảm thuế, mọi người mạnh dạn chi tiêu mua sắm.  Các hảng xưởng, công ty có điều kiện phát triển, thuê thêm nhân công, tạo thêm công ăn việc làm, do đó thúc đẩy kinh tế đi lên.  Sự ra đời của luật giảm thuế năm ngoái là một sự thành công của họ trong vòng ba chụp năm nay, nó phù hợp với đường lối truyền thống của họ.  Đảng DC ngược lại, họ tin tưởng rằng chính phủ phải đóng vai trò chủ chốt trong việc giảm thiểu sự nghèo đói và bất công xã hội.  Để có thể làm chuyện nầy, họ chủ trương tăng thuế, nhất là đối với giới thượng lưu giàu có.  Song song với sự giảm thuế, đảng CH chống sự tăng lương cho công nhân vì làm như thế các hảng xưởng sẽ sa thải bớt công nhân, ảnh hưởng xấu đến sinh hoạt kinh tế.  Đảng DC trái lại, họ chủ trương tăng lương để giúp giới lao động nghèo.  Khi giới nầy được tăng lương, họ cũng sẵn sàng mua sắm và thúc đẩy kinh tế đi lên!
            Thật là thiên lý vạn lý, nói xuôi cũng được nói ngược cũng xong!
            Người CH không tin con người có thể làm biến đổi khí hậu.  Global warming chỉ là hiện tượng thiên nhiên.  Nếu áp đặt những luật lệ kiểm soát khắt khe thì sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt kinh tế.  TT. Trump rút khỏi Hiệp Ước khí hậu toàn cầu Paris là một hành động điển hình và dứt khoát nhất về chủ trương nầy.  DC tin rằng, ngoài thiên nhiên, sự sinh hoạt bừa bãi của con người đã làm cho trái đất nóng dần, bầu khí quyển trở nên ô nhiểm.  Cựu Phó Tổng thống Al Gore (DC dưới thời Bill Clinton) đã dày công nghiên cứu Global warming và đã được giải Nobel về đề tài nầy.
            Sự khác biệt giữa hai đảng CH và DC còn nhiều, khó nói hết được.  Sự khác biệt căn bản là thế nhưng đường lối của hai đảng không phải lúc nào cũng nhất quán.  Có nhiều trường hợp, tuỳ theo tình hình chính trị, quân sự, kinh tế…của quốc gia, họ phải thay đổi để đối phó với tình hình.
            DC mang tiếng là “thủ phạm” của các chương trình trợ cấp xã hội.  Nhưng vào năm 1996, TT. Clinton phải thực hiện việc cải tổ Welfare (Welfare Reform) đòi hỏi những người hưởng trợ cấp phải có việc làm bán thời gian.  Biện pháp nầy của DC được CH ủng hộ mạnh mẽ.
            CH chủ trương một nền kinh tế gọi là “laissez-faire economics” để mặc cho tư nhân tự vận hành, chính phủ không can thiệp, không nên nắm vai trò chỉ huy.  (TT. Trump rút khỏi Hiệp Ước TPP và NAFTA là vì thế chăng?).  Ngược lại, DC tin rằng chính phủ phải để mắt vào mọi sinh hoạt của quốc gia, kể cả kinh tế. 
            Vụ khủng hoảng kinh tế vào năm 2008, TT. George W. Bush đã tạm quên truyền thống CH, hành động như một người DC: ông can thiệp mạnh mẽ, kêu gọi quốc hội chuẩn thuận 700 tỉ đô la để cứu nguy các hệ thống ngân hàng và thị trường chứng khoán đang sụp.  Ông đã bị các nhà lập pháp CH chống đối, kết án ông ta là “đầu hàng DC”!  May nhờ sự ủng hộ mạnh mẽ của phía DC dự luật mới được thông qua.
            Nhiều người nghĩ rằng đảng CH có khả năng quốc phòng vượt trội hơn đảng DC.  Đảng DC điều hành kinh tế tốt hơn đảng CH.  Có lẽ vì thế mà hai cuộc khủng hoảng kinh tế đều rơi vào nhiệm kỳ của hai ông tổng thống CH chăng?  Cuộc khủng hoảng thứ nhất, “Great Depression” xẩy ra vào cuối thập niên 1920, đầu thập niên 1930 dưới thời TT. Herbert Clack Hoover (CH, 1929-1933) và cuộc khủng hoảng năm 2008 dưới thời TT. George W. Bush (CH). 
            Sau “Great Depression”, đảng DC nắm được White House, với kế hoạch “New Deal” qua bốn nhiệm kỳ liên tiếp của TT. Franklin Delano Roosevelt (DC, 1933-1945), có một không hai trong lịch sử Mỹ, đã cải tổ sâu sắc mọi sinh hoạt của chính phủ, chấn hưng được nền kinh tế Mỹ từ đó cho đến nay.  Trong thời gian nầy, đảng DC đã thiết lập những chương trình Welfare và Social Security để giúp người nghèo và giải quyết vấn đề an sinh xã hội mà cho đến nay vẫn còn đang áp dụng.
            Căn cứ vào lịch sử, đảng CH là “đội ngũ tiên phong” giải phóng nô lệ nên đã thu hút được đa số người da đen.  Qua thời gian, không hiểu sao, hiện nay người ta nói đảng CH là đảng của người da trắng, của những cá nhân và thế lực giàu có, không còn được bao nhiêu người da đen ủng hộ nữa.  Đảng DC lúc đầu lập trường cho đảo, khi thì ủng hộ việc bải bỏ chế độ nô lệ, khi thì muốn duy trì nó (như tinh thần hai đạo luật “Fugitive Slave Law” và “Kansas-Nebraska Act” nói trên), nhưng hiện nay họ được coi là đảng của các thành phần thiểu số, của người nghèo được đa số người da đen ủng hộ.
            Người Việt Nam chúng ta thì sao?  Theo tài liệu, đa số người Việt Nam thuộc thế hệ thứ nhất thiên về đảng CH trong khi các thế hệ trẻ lại thích DC hơn.  Khác với Việt Nam, đa số các sắc dân thiểu số khác như Nhật, Tàu, Ấn Độ, Đại Hàn…phần lớn nghiêng về DC.
            Với hai đảng CH và DC xung khắc nhau như nước với lửa, ngoại trừ một vài trường hợp hiếm hoi hợp tác chẳng đặng đừng, họ cai trị nước Mỹ trong tinh thần loại trừ nhau.  Ông CH lên thì bỏ những gì ông DC đề ra.  Ông DC lên thì loại gia sản của ông CH để lại… Hiện nay, ông CH đang muốn loại thành quả của ông DC là Obamacare.  Rồi đây, nếu phía DC lấy lại White House và lưỡng viện quốc hội, số phận của luật giảm thuế của CH năm ngoái sẽ đi về đâu?  Cứ thế, xây rồi phá, phá rồi xây.  Tôi không hiểu nhờ đâu mà nước Mỹ ngày càng giàu có và hùng mạnh như thực tế hiện nay.  Với quan hệ quốc tế cũng thế, ông CH ký hiệp ước với người ta thì ông DC phá.  Ông DC ký thì ông CH huỷ.  Làm sao thế giới tin tưởng được nước Mỹ?!
            Ai biết xin chỉ giáo.
                                                                               Định Nguyên
                                                (Viết theo tài liệu của Google và Wikipedia)
On Monday, May 13, 2024 at 01:10:38 PM PDT, David Hoang <[email protected]m> wrote:
Theo tui nên chọn ứng cử viên nào biết tiếng Việt (dù đó là 1 cựu Xịa mắt xanh mũi lõ làm việc trước 75 tại VN, hay 1 người mít,) còn 2 tên già này nên cho về vườn.
Ki’nh,
David H
On Mon, May 13, 2024 at 11:47 AM Thuc Vu <[email protected]> wrote:
Cuồng Joe Biden ( trái) – hơn 100 ngàn người cuồng Trump tại  tiểu bang Dân chủ New Jersey vào ngày 12-5-2024 (phải)

Cuồng Trump và cuồng Biden.

https://tienglongta.com/2024/05/13/cuong-trump-va-cuong-biden/
May 13, 2024
tienglongta
TIẾNG LÒNG NGƯỜI
Đỗ Ngọc Hiến
Cựu Giáo Sư Kinh Tế trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam.
(Góc nhìn của một người tị nạn cộng sản Việt Nam)
Lời mở đầu.
Kính thưa quý vị đồng hương tị nạn cộng sản Việt Nam.
Nhiều quý vị đồng hương bị chụp cho cái mũ cuồng Trump hay cuồng Biden thì cảm thấy bị xúc phạm, bực bội và mặc cảm mình bị cho là ngu xuẩn và mê muội mù quáng. Cá nhân người viết cho là chuyện bình thường trong tranh luận chính trị, vì cuồng cá nhân và cuồng cương lĩnh chính trị hoàn toàn khác nhau. Tổng Thống lãnh đạo của một đảng chính trị chỉ là cái loa phóng thanh cho dân chúng biết cương lĩnh chính trị của đảng đó trong các cuộc bầu cử Tổng Thống. Như vậy thay vì nói cuồng Trump hay cuồng Biden, chúng ta phải nói là cuồng Dân Chủ, cuồng Cộng Hòa mới chính xác.
Vậy xin quý vị đồng hương xem cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ và đảng Cộng Hòa đã và đang thực hiện được những gì trong cuộc tranh cử năm 2024.
A- Cương Lĩnh Chính Trị (Political Platform) của đảng Dân Chủ Hoa Kỳ.
Khi ra tranh cử Tổng Thống nhiệm kỳ đầu 2008, Barack Hussein Obama đưa ra cương lĩnh chính trị “Thay Đổi Hoa Kỳ Đến Tận Gốc”( Change-Believe it). Nói cách khác Barack Obama chủ trương phá hoại Hoa Kỳ đến tận gốc theo tác giả cuốn sách “Kẻ Phá Hoại Vĩ Đại” (The Great Destroyer) mà ông David Limbaugh đã xuất bản vào năm 2012.
Cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ được Joe Biden tiếp tục thực hiện ngày nay. Chính quyền hiện nay của Joe Biden là chính quyền thứ ba của Barack Obama tiếp nối. Joe Biden chỉ là một Tổng Thống bù nhìn.
Cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ gồm những điểm chính sau đây:
1. Mở toang biên giới phía Nam để cho người tị nạn bất hợp pháp xâm nhập tự do, có cả tội phạm đủ loại.
2. Phá hoại nền kinh tế với chính sách cấm khai thác dầu thô bằng kỹ thuật đá phiến gây thiếu xăng dầu nội địa đưa đến lạm phát cao và lâu dài.
3. Đưa chú thuyết “Chúng Tộc Phê Phán” (Critical Race Theory) vào học đường và quân đội gây hận thù và chia rẽ.
4. Phá hoại cơ cấu gia đình, nền tảng của một xã hội ổn định và thăng tiến qua việc hợp thức hóa hôn nhân đồng tính và chuyển giới.
5. Xóa bỏ tín lý nền tảng của Kitô Giáo qua việc cho phá thai tự do trên toàn quốc.
Cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ đã, đang và sẽ từ từ biến Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ thành một chế độ Xã Hội Cấp Tiến nhưng chính thực là cộng sản, để rồi đi xa hơn nữa để tiến tới một “Thế Giới Đại Đồng” dưới danh xưng “Một Trật Tự Thế Giới Mới và Một Chính Phủ Thế Giới”(New World Order and One World Government) nhằm đạt mục tiêu tối hậu là “Chiếc Bánh Vẽ Công Bình Xã Hội” (Social Justice).
B, Cương lĩnh chính trị của Trật Tự Thế Giới Mới
Thành viên trong nhóm Một Trật Tự Thế Giới Mới gồm xã hội bí mật Alluminati (Ánh sáng với biểu tượng là “con mắt” ở trên chóp một kim tự tháp in trên một mặt của đồng đô la Mỹ) và các nhà tài phiệt vô thần, chủ nhân các ngân hàng trung ương lớn quốc tế mà lại là một “công ty tài chính tư nhân” (A private financial corporation) như Ngân Hàng Anh Quốc (Bank of England), Pháp Quốc (Bank of Paris), Đức Quốc (Bank of Germany) và Hoa Kỳ (Federal Reserve Bank, FED).
Vốn đóng góp sơ khởi cho các công ty này phần lớn do các người gốc Do Thái hùn hợp và dĩ nhiên những người này điều hướng và kiểm soát các công ty nói trên, do đó họ có sức mạnh tài chính rất lớn trên thương trường thế giới.
Tài sản (assets) của các công ty tài chính tư nhân tại các quốc gia nói trên rất lớn và ngày càng gia tăng nhờ chi phí (cost) in tiền và doanh lợi mua bán công khô phiếu (treasury bonds) từ chính phủ. Khi chính phủ cần thêm tiền với sự chấp thuận của Quốc Hội, họ sẽ in thêm trao cho chính phủ và nhận một số công phổ phiếu tương ứng (giấy nợ I owe you)) mà không cần có quý kim (vàng bạc) bảo chứng. Bảo chứng kim-bản-vị đã bị bãi bỏ từ lâu rồi. Như nhà nghiên cứu Wickliffe B. Vennard Sr. trong cuốn sách của ông “Sự Xảo Trá của Hệ Thống Dự Trữ (The Federal Reserve Hoax) nói tiền mỹ kim phát sinh từ không khí (thin air).
Nhưng nhóm xã hội bí mật Alluminati và các nhà tài phiệt ngân hàng quốc tế thiết lập một trật tự thế giới mới bằng cách nào? Thưa bằng “âm mưu tiền tệ” (money scheme) mà hai nhóm này liên kết với nhau thực hiện. Những thành viên của hai nhóm này sẽ là những thành viên của “Chính Phủ Thế Giới” trong tương lai. Đây là những người tôn thờ và ngụp lặn trong tiền bạc và quyền lực thống trị thế giới.
Họ tổ chức ra sao? Theo thiển ý của người viết họ có một lực lượng quân đội và công an thế giới hết sức hùng mạnh để duy trì trật tự và an ninh thế giới. Họ cho lưu hành một đồng tiền độc nhất trên toàn thế giới. Tất cả các quốc gia lớn nhỏ và đảo quốc là những đơn vị hành chánh, lớn là tỉnh lỵ, nhỏ là quận lỵ đứng đầu bởi một bạo chúa độc tài và tham nhũng mà họ mua chuộc bằng tiền dưới quyền lãnh đạo tuyệt đối của họ. Các đơn vị hành chánh này (quốc gia) cũng có một mạng lưới công an để giữ trật tự và an ninh địa phương.
Cương lĩnh chính trị của Trật Tự Thế Giới Mới và một Chính Phủ Thế Giới Mới gồm năm điểm sau đây:
1. Xóa bỏ các thể chế quân chủ và các chính phủ hợp hiến.
2. Xóa bỏ quyền tư hữu và quyền thừa kế.
3. Xóa bỏ tinh thần yêu nước và tinh thần quốc gia.
4. Xóa bỏ hệ thống gia đình, định chế hôn nhân, định chế giáo dục cộng
đồng trẻ em.
5. Xóa bỏ mọi tôn giáo.
Kính thưa quý vị đồng hương tị nạn cộng sản thân mến,
So sánh hai cương lĩnh chính trị của Trật Tự Thế Giới Mới và của đảng Dân Chủ Cấp Tiến Phe Tả Xã Hội Chủ Nghĩa Hoa Kỳ, thì có rất nhiều điểm tương đồng, tuy không tuyệt đối giống nhau trong mọi điểm, vì cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ Hoa Kỳ mới chỉ là con đường dần dần đưa tới một Trật Tự Thế Giới Mới trong tương lai.
C. Cương lĩnh chính trị của đảng Cộng Hòa Hoa Kỳ:
Cương lĩnh chính trị của đảng Cộng Hòa Hoa Kỳ cũng là của Cựu Tổng Thống Donald Trump. Đó là “Làm Cho Nước Mỹ Vĩ Đại Trở Lại” MAGA, tát cạn đầm lầy tham nhũng tại Hoa Thịnh Đốn và “Người Mỹ Trên Hết” được thực hiện trong khuôn mẫu pháp lý của bản Hiến Pháp ưu việt và lý tưởng Hoa Kỳ, một khuôn mẫu pháp lý bảo đảm nền Dân Chủ Cộng Hòa với văn bản Nhân Quyền (Bill of Rights) và nền kinh tế tư bản thị trường tự do, đã đưa Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ thành cường quốc thịnh vượng và hùng mạnh số một trên thế giới trên 200 năm qua.
Trong nhiệm kỳ đầu của Cựu Tổng Thống Donald Trump 2016-2020, cương lĩnh chính trị của đảng Cộng Hòa Hoa Kỳ đã gặt hái được những thành quả xuất sắc hầu hết trên mọi lĩnh vực chính trị, kinh tế, ngoại giao và quốc phòng như người viết đã trình bày trong nhiều bài biên khảo đã phổ biến trước đây.
Thưa quý vị đồng hương tị nạn cộng sản.
Đối chiếu hai cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ và đảng Cộng Hòa trên đây, chúng ta thấy rõ đảng Dân Chủ hướng Ác (evil) và Phá Hoại (destruction) trong khi đảng Cộng Hòa hướng Thiện (goodness) và Xây Dựng (construction).
Sự khác biệt này rõ ràng như ban ngày thế mà một số đồng hương tị nạn bình thường và trí thức đủ loại, luật sư, bác sĩ, tiến sĩ v.v… vẫn cố chấp bịt mắt che tai để ủng hộ vả phò cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ trong các cuộc bầu cử Tổng Thống trước đây và hiện nay.
Không lẽ quý vị đồng hương tí nạn cộng sản này đều mắc bệnh lãng trí?
(dementia). Đa số thượng nghị sĩ và dân biểu thuộc đảng nào tích cực chống chiến tranh Việt Nam, một cuộc chiến mà Việt Nam Cộng Hòa là nạn nhân, chiến đấu để bảo vệ chủ quyền và chính nghĩa? Họ cắt hết viện trợ không thương tiếc lúc Việt Nam Cộng Hòa đang giãy chết và từ chối không cho người Nam Việt Nam được tí nạn tại Hoa Kỳ lúc ban đầu? Chắc quý vị đã có câu trả lời. Đó là đảng Dân Chủ Hoa Kỳ!
Thưa quý vị đồng hương tị nạn thân mến,
Những dòng viết sau đây là tâm tình của người viết với các đồng hương trốn thoát ra đi trước ngày 30 tháng tư năm 1975 và được chính phủ Hoa Kỳ cho nhập cư, khoảng 120.000 người. Đại đa số những người này là bình dân đã vô tình vì thiếu hiểu biết chính trị nên đã ủng hộ và phò cương lĩnh chính trị thiên tả sặc mùi cộng sản của đảng Dân Chủ Hoa Kỳ hiện nay. Nhưng đối với quý vị đồng hương trí thức, lý do trên không thể chấp nhận được, đặc biệt là nhóm trí thức miền Bắc đã hai lần trốn chạy cộng sản năm 1954 và 1975. Quý vị mang danh nghĩa trí thức, chắc quý vị đã đọc một số sách báo về chủ thuyết hay ý thức hệ cộng sản. Một quyển sách nổi tiếng về chủ thuyết cộng sản mà người viết đã đọc ở Việt Nam trước đây, là cuốn “Giai Cấp Mới (The New Class) mà người viết không nhớ rõ tên tác giả.
Nhân gian thường nói “ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Trước năm 1954, trong các vùng xôi đậu, có thể một số quý vị đồng hương đã nếm mùi tàn ác và gian manh của cộng sản một phần nào. Nhưng khi họ nắm quyền thống trị toàn diện, lúc đó họ mới lộ mặt thật gian ác và tàn bạo. Theo người viết, ai chưa sống và đi tù cải tạo dưới chế độ cộng sản, nhất là chưa chứng kiến cảnh tượng đau thương của Thương Phế Binh VNCH bị đuổi ra khỏi Tổng Y Viện Cộng Hòa, cảnh những gia đình bị đánh tư sản, bị đuổi đi vùng “Kinh Tế Mới”, người đó chẳng hiểu biết gì về cộng sản, nhất là cộng sản Việt Nam.
D. Rượu Cũ Bình Mới.
Thưa quý vị đồng hương tị nạn thân mến,
Người viết xin lưu ý quý vị một số từ ngữ mà phe cấp tiến cánh tả sử dụng để xoa dịu sự chống đối của quần chúng và với thâm ý đánh lừa. Chủ Thuyết hay Ý Thức Hệ Cộng Sản, Xã Hội Chủ Nghĩa và Trật Tự Thế Giới Mới chỉ là những bình mới chứa rượu cũ, vẫn là cương lĩnh chính trị độc tài đảng trị hay độc tài phe nhóm.
Năm 1991, cái nôi chủ thuyết cộng sản là Liên Xô sụp đổ hoàn toàn vì chế độ chính trị cộng sản và nền kinh tế tập quyền trung ương xóa bỏ cơ chế thị trường cạnh tranh tự do với luật cung cầu. Tất cả đất đai và phương tiện sản xuất (Means of Production) tức là các công ty sản xuất tài hóa kinh tế và dịch vụ đều là quốc doanh hoạt động thiếu hiệu năng, luôn luôn lỗ lã vì là những ổ tham nhũng của nhóm đảng trị quyền lực. Hậu quả là mức sống của dân chúng ngày càng giảm sút thê thảm, mọi người càng nghèo hơn, trừ nhóm nhỏ đảng viên cao cấp lại càng giầu hơn, tạo ra một hố cách biệt giầu nghèo sâu đậm. Thực tế đã chứng minh hùng hồn, tất cả các quốc gia áp dụng chủ thuyết chính trị và kinh tế công sản đều nghèo mạt như ở Đông Âu, Trung Cộng, Bắc Hàn v.v…
Khi Xô Viết sụp đổ và chuyển sang dân chủ hóa với nền kinh tế tư bản thị trường cạnh tranh tự do dưới thời Boris Yeltsin thì bị Trung Cộng kết án là “bọn xét lại”. Nhưng ít lâu sau, bị dị ứng với danh từ cộng sản mà toàn thế giới cảm thấy thiếu hấp dẫn nên đổi thành “xã hội chủ nghĩa đặc thù Trung Quốc”, và Việt Nam bắt chước theo với “nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa”. Năm 1976, trước nguy cơ nền kinh tế sụp đổ, Đặng Tiểu Bình mở cửa giao thương với thế giới và chấp nhận cơ chế thị trường cạnh tranh tự do với luật cung cầu, tuy vẫn bị theo dõi và kiểm soát chặt chẽ.
Thưa quý vị đồng hương, chế độ cộng sản, chế độ xã hội chủ nghĩa mới chỉ là viên gạch lót đường để dẫn tới một chế độ độc tài tuyệt đối cực kỳ nguy hiểm cho nhân loại. Đó là Trật Tự Thế Giới Mới và một Chính Phủ Thế Giới với chiêu bài hấp dẫn công bằng xã hội. Xin quý vị đọc lại cương lĩnh chính trị gồm năm điểm của trật tự thế giới mới ở trên.
E. Phản biện chủ thuyết cộng sản.
Thưa quý vị đồng hương, chủ thuyết hay ý thức hệ cộng sản do Angel và Karl Marx chủ xướng là nền tảng cốt lõi của chủ thuyết xã hội chủ nghĩa và chú thuyết một trật tự mới, một trật tự thế giới mới theo thời gian và nhu cầu thời đại nên đổi danh xưng. Như vậy sự phản biện chủ thuyết cộng sản cũng là sự phản biện đối với chủ thuyết xã hội chủ nghĩa, và chú thuyết trật tự thế giới mới.
1- Con người có trước tổ chức xã hội.
Con người có trước tổ chức xã hội và để sinh tồn tổ chức xã hội mới được thiết lập, như vậy tổ chức xã hội chỉ là một phương tiện chứ không phải là chủ con người. Lấy thí dụ, một nhóm người nào lạc vào một cái đảo hoang vu và ngày càng sinh nở đông đảo, họ phải thiết lập một thể chế xã hội để duy trì trật tự, tránh cảnh người khỏe ăn hiếp người yếu, bảo vệ phụ nữ và trẻ em, đoàn kết bảo vệ các thú dữ trong hoàng đảo và cùng chung lao động để sinh tồn. Mỗi người theo khả năng để kiếm lương thực, người lưới cá, người săn bắn, người trồng trọt v.v… Một người đàn ông nào đó khỏe mạnh, tài giỏi, đức độ và có uy tín vượt được toàn dân trong đảo bầu cho làm lãnh đạo. Tất nhiên người lãnh đạo không thể đảm trách mọi công việc nên cần đến và chọn một số người có khả năng và uy tín hỗ trợ và lập ra một ban tham mưu và thiết lập luật lệ để điều hành sinh hoạt trên đảo. Thế là một tổ chức xã hội hình thành để phục vụ lợi ích của toàn dân trên đảo, chứ không phải là chủ của người dân trên đảo. Đó là dân chủ đích thực. Một quốc gia dân chủ đích thực cũng phải theo khuôn mẫu này.
2- Quyền tư hữu.
Bất cứ đứa trẻ nào chừng hai hay ba tuổi một khi cha mẹ chúng cho đồ chơi mà ai lấy lại, ngay cả cha mẹ, chúng cũng sẽ la khóc và đòi lại vì chúng đã có ý thức về tư hữu. Đây chính là bản chất bẩm sinh của con người mà chủ thuyết cộng sản chối bỏ.
Trở lại các cư dân trên đảo, một cặp vợ chồng khỏe mạnh khỏe, yêu thích lao động và cầu tiến đi bắt cá biển, họ phải bỏ công sức và thời gian, dầm mưa giải nắng từ sáng đến tối, nếu được nhiều ăn không hết họ đem trao đổi với người thợ mộc lấy một cái ghế hai một cái bàn nhỏ cho con ngồi học. Cái bàn đó là vật tư hữu của gia đình, không một ai hay tổ chức xã hội nào có quyền tước đoạt.
3- Bóc lột giới lao động.
Khoảng năm 1848, nền kinh tế Anh Quốc phát triển mạnh nhờ phát minh máy móc chạy bằng hơi nước và sau này phát minh điện lực. Các xí nghiệp kinh doanh phần lớn dưới dạng cá nhân hay gia đình. Một doanh nhân cá nhân hay gia đình cầu tiến, thích tự lực phiêu lưu và liều lĩnh dám chấp nhận rủi ro, được ăn cả ngã về không, bỏ tất cả vốn liếng thành lập công ty sản xuất tài hóa kinh tế hay dịch vụ. Ông là Chủ Nhân kiêm Giám Đốc Điều Hành. Ông bỏ hết công sức và làm việc ngày đêm. Nếu sản phẩm của ông được yêu thích và đáp ứng nhu cầu cần thiết với phẩm chất tốt và giá cả phải chăng hợp với túi tiền của đại chúng, công ty của ông thành công, ông hái ra tiền. Nhưng nếu công ty của ông không khảo sát và nghiên cứu thị trường tiêu thụ chính xác, sản phẩm của công ty ông chẳng ma nào mua thế là sập tiệm và tán gia bại sản, không ai chịu thế cho. Người tiêu thụ là vua quyết định công ty nào sống và công ty nào chết.
Ông tạo ra công ăn việc làm cho giới công nhân, lương bổng của mỗi công nhân được thương thảo trên căn bản thuận mua vừa bán. Như vậy khi công ty thành công, ông có quyền hưởng doanh lợi, nhiều hay ít không cần biết.
Karl Marx kết tội các chủ nhân công ty bóc lột giới công nhân qua trị giá thặng dư tức là doanh lợi bằng cách trả mức lương rẻ mạt. Thời đó, công nhân chưa được phép thành lập nghiệp đoàn, nhưng ngày nay đã đổi khác. Ngày nay các nghiệp đoàn công nhân nhiều ngành được thiết lập hợp pháp với vũ khí đình công có tác động rất mạnh như Tổng Liên Đoàn Lao Động Hoa Kỳ, các Chủ Tịch nghiệp đoàn là những ông vua không ngai có ảnh hưởng rất lớn về kinh tế và chính trị tại Hoa Kỳ, nhất là trong các cuộc bầu cử Tổng Thống. AFL- CIO được thiết lập sau khủng hoảng kinh tế 1929- 1935, và hiện nay có nhiều triệu đoàn viên.
4- Dân chủ hóa kinh doanh.
Hơn thế kỷ trước đây, công cuộc kinh doanh trên thế giới được thực hiện dưới các hình thức công ty cá nhân hay gia đình và hùn hiệp (partnership) với kích thước nhỏ, nhưng khi thành công và phát triển, họ cần nhiều vốn hơn, do đó hình thức kinh doanh thay đổi, mới xuất hiện hình thức “công ty trách nhiệm hữu hạn” (corporations limitted). Các công ty này tăng vốn bằng cách phát hành cổ phiếu (stocks) và trái phiếu (bonds) và từ đó các giàn chứng khoán (stock market) xuất hiện trên khắp thế giới. Chủ nhân của các công ty trách nhiệm hữu hạn này là những cổ đông (stock holders) ở khắp mọi nơi. Chủ nhân ban đầu là những người trong Hội Đồng Quản Trị (Board of Trustees) chỉ nắm khoảng trên dưới 50% tài sản của công ty. Đó là dân chủ hóa kinh doanh.
5- Làm theo khả năng, hưởng theo nhu cầu.
Khả năng cá nhân có giới hạn nhưng nhu cầu cá nhân thì vô hạn. Theo chủ thuyết hay thức hệ cộng sản của Karl Marx, trong Thế Giới Đại Đồng (World Community) cá nhân làm việc theo khả năng hưởng thụ theo nhu cầu. Karl Marx đã tỏ ra thực sự ngây thơ và ảo tưởng, quên bản năng bẩm sinh của con người là “lòng tham vô đáy”. Hãy lấy thí dụ một cá nhân lười biếng, nghiện ngập, thiếu óc tự lập và cầu tiến nên chỉ là một người gác dan hay lao công, đóng góp cho xã hội rất ít so với một bác sĩ siêng năng, chịu khó, bỏ công sức và đầu tư tiền bạc vào học vấn, phục vụ xã hội qua việc chữa bệnh cho bao nhiêu bệnh nhân, nhưng được hưởng những nhu cầu cũng như nhau. Quả thật là bất công! Vậy “Công Bằng Xã Hội” (Social Justice) ở chỗ nào theo chủ thuyết cộng sản?
Không một cá nhân nào mà không muốn có nhiều nhà sang trọng, nhiều xe hơi đủ loại, du thuyền và vợ đẹp con khôn v.v…và xã hội không có khả năng đáp ứng được mọi nhu cầu bao la vô giới hạn của mọi người trong “Thế Giới Đại Đồng cộng sản”.
Thưa quý vị đồng hương, tóm lại thế giới cộng sản chỉ là một “Thiên Đường Ảo Tưởng” (Utopia) một chiếc bánh vẽ để thực hiện những mưu đồ đen tối thống trị nhân loại và biến chúng ta trở thành những tên nô lệ. Người viết chỉ muốn phản biện một số điểm chính yếu trong cuốn sách Tư Bản Luận của Karl Marx ở đây. Còn rất nhiều điểm nữa cũng quan trọng, nhưng bài viết không cho phép vì đã quá dài.
Lời cuối:
Kính thưa quý vị đồng hương tị nạn cộng sản thân mến, đặc biệt với quý vị đồng hương di tản trước 30/4/1975 chưa từng sống và chưa bị tù tội ngày nào dưới chế độ cộng sản Việt Nam. Quý vị đã thấy rõ cương lĩnh chính trị của đảng Dân Chủ Hoa Kỳ với những chính sách phá hoại và phản quốc như sau:
1- Mở toang cửa biên giới phía Nam cho di dân bất hợp pháp vào tự do tức
là hủy diệt chủ quyền quốc gia.
2- Chia rẽ quần chúng Hoa Kỳ.
3- Phá hoại nền kinh tế.
4- Đưa chú thuyết “chủng tộc phê phán” vào học đường và quân đội.
5- Phá hủy cơ cấu gia đình.
6- Xóa bỏ tín lý Kitô Giáo và nền tảng từ thời lập quốc.
7- Thiết lập các nhà nước ngầm để tham nhũng và triệt tiêu công lý như ở
Bộ Tư Pháp.
8- Mua chuộc và điều hướng giới truyền thông thiên tả.
9- Chính trị hóa các cơ quan chuyên biệt như CIA, FBI, IRS để thủ lợi.
10- Xuyên tạc và bóp méo các chính sách có lợi cho dân của đảng Cộng Hòa như an toàn xã hội và chính sách kinh tế cứng rắn đối với Trung Cộng có lợi cho đất nước và nhân dân Hoa Kỳ.
Với những chính sách phá hoại và phản quốc nói trên, đáng Dân Chủ Xã Hội Cấp Tiến Thiên Tả sặc mùi cộng sản với thời gian từ từ biến đổi nền Cộng Hòa Dân Chủ Hoa Kỳ thành chế độ xã hội tập quyền Trung Quốc hay Việt Nam mà quý vị đã trốn chạy.
Vì quyền lợi của chính quý vị và nhất là tương lai của con cháu thế hệ chúng ta, người viết khẩn cầu “lương tâm”, quan tòa tối thượng của quý vị, trong sứ mạng quan trọng định đoạt tương lai đất nước Hoa Kỳ, quê hương thương yêu thứ hai đã chấp nhận và cưu mang chúng ta trong gần nửa thế kỷ qua. Kính xin quý vị đồng hương tị nạn thật sáng suốt, chính trực và vô tư bầu chọn cho ứng cử viên Tổng Thống nào thực sự yêu nước thương dân, “Làm cho Hoa Kỳ Vĩ Đại Trở Lại”, và đặt “Đất Nước và Người Dân Hoa Kỳ Trước và Trên Hết.”
Mong lắm thay!
Kính chào,
Garden Glove, ngày 30 tháng 4 năm 2024.
[email protected]
Diễn đàn của tự do ngôn luận.
Chủ nhiệm
Đông Hải – Nguyễn Đức Hiền

You received this message because you are subscribed to the Google Groups “TinhThầnDânTộc” group.
To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to [email protected].
To view this discussion on the web, visit

https://groups.google.com/d/msgid/tinhthandantoc/CANbttLB%3DnM_NooPqAi76p_88O2b_1VmXoCdKB_zXsa2mQ-5btg%40mail.gmail.com

Leave a Reply

error: Content is protected !!