Những vần Thơ trữ tình không thiếu phần lãng mạn mà tôi “lượm được” trên Mạng. Thơ hay mà tác giả có ngoại hình xinh đẹp nữa thì tìm đâu ra đây trời?
PHAN THIẾT QUÊ EM
Thôi ta về quê Phan Thiết anh ơi! Trời về chiều ra Thương Chánh tắm biển Nhìn biển trời lòng thêm nhiều lưu luyến Bờ cát mịn từng cơn sóng cuốn trôi
Thôi anh ơi! hãy về với quê em Nơi Phan Thiết nhiều bãi tắm tuyệt vời Ngày đẹp trời ghé đồi Dương ngắm cảnh Lên khí cầu cùng ngắm biển trong xanh
Hay hoàng hôn ta về biển Thương Chánh Ngắm ánh hồng nắng cuối ngày tuôn rơi Hay ta qua nơi bãi đá ông địa Ngắm cảnh trời lòng thương nhớ quê hương
Về đi anh cùng em nhé người thương Nếu tiện đường mình đi thăm Mũi Né Ghé Am Cậu cùng đốt nén nhang thơm Cầu xin Cậu cho tình ta ấm mãi
Thôi ta về mình ngắm cảnh Hòn Rơm Với sóng biển luôn hôn nhầm lên đá Đi bên nhau lòng em hạnh phúc quá Chút tình nồng anh chẳng phút rời xa
Lê Minh Triều Lmt. 17/05/2024( Phan Thiết quê em)
Lời bình: không phải thể thơ Đường Luật xưa nay thường được đánh giá là “cao siêu” là hay, rồi đánh giá thể thơ Tự Do là “thấp” là dở. Hay, Dở cũng phải chờ xem nội dung trong bài thơ nó “chuyên chở” những gì trong đó, rồi mới đánh giá được Hay hay Dở. Giả sử có một trăm bài Đường Luật mà ở 4 vế Đối không đối chỉnh và nội dung trống rỗng thì thua một bài thơ Tự Do mà có nội dung chuyên chở lành mạnh, cú từ duyên dáng, đẹp lời đẹp ý thì tuyệt vời biết mấy.