Lòng mi nham hiểm biết chừng nào, Làm hại người đời quá lớn lao! Đã xúi để lòng tham nổi dậy, Còn khêu cho lửa dục dâng trào. Thế nên lắm kẻ tìm mưu độc, Vì vậy nhiều người nghĩ kế sâu. Để mị, để lừa, và để gạt, Lòng mi nham hiểm biết chừng nào.
Cô Gia
—————————————————–
Bài họa 1 Bạc Vàng (Tiền Bạc)
Bạc tiền quyến rủ đến dường nào! Mà khiến nhân tình phải phóng lao? Giết vợ, hại chồng, tuồng thế cuộc, Lừa thầy, phản bạn, truyện phong trào. Nhiều nhà đạo đức tìm mưu độc, Lắm kẻ tu hành nghĩ kế sâu. Danh vọng, uy quyền, đen đổi trắng, Hỏi mi hiểm ác đến dường nào?
Đông Thiên Triết
——————————————————-
Bài Họa 2 Mắng Người
Mắng chửi Tiền ta đạo lý nào? Hỡi Người lẩm cẩm trách tào lao! Lòng tham chẳng giữ cho không dậy, Lửa dục không ngăn để chẳng trào. Mưu tính hại nhau càng ác độc, Mẹo lừa gạt lẫn quá thâm sâu. Tự mình tạo nghiệt, còn la hoảng, Mắng chửi Tiền ta đạo lý nào?
Thiên Tâm (Làm thay Đồng Tiền) .16-3-2004
——————————————————–
Bài 3 Tiền Là Tiên, Phậ! ! ! ?
Tiền là tiên, phật tự khi nào? Mãnh lực đồng Tiền tựa mũi lao. Tiền khiến sân tâm mau khởi dậy, Tiền làm dục vọng dễ tuôn trào. Tiền sui kẻ dữ sinh lòng ác, Tiền đẩy người hiền xuống hố sâu. Tiền có thể biến đen ra trắng, Tiền là tiên, phật tự khi nào?
LTĐQB
——————————————————-
Bài họa 4 Mắng Đồng Tiền
Kính bẩm quý sư bá, xin cho tiểu điệt ké theo bài thơ Muối nữa a. …. :”))
Tiền là Tiên Phật tự thuở nào? Ngậm Tiền tha hồ nói tào lao. Cong lưng dạ bẩm thay đen trắng. Bán mua công lý, loạn thiên trào. Có Tiền nói chi nghe cũng phải, Hổng Tiền mở miệng bị đì sâu. Ôi thôi ngán ngẩm đời nay nhỉ, Tiền là Tiên Phật tự thuở nào?.
MLT ;-))
——————————————————-
Bài họa 5 Mắng Đồng Tiền (nghịch ngôn độc vận nương ý hoạ baì của thi sĩ Đông Thiên Triết)
hiểm ác dường nào muốn hỏi mi thay đen đổi trắng lực quyền gì ? mưu sâu len lỏi lòng tu sĩ… kế độc rập rình dạ nữ nhi…? phản bạn lừa thầy phong cách…mỵ! trù chồng hại vợ kỷ cương… khi! nhân tình nhắc đến ơi rầu rĩ quyến rũ người vào … tham, giận, si…
VuSơn:)
—————————————————–
Bài họa 6 Nếu Tiền Mắng Lại (gởi các bác đã MẮNG ĐỒNG TIỀN)
Bác ơi, bác mắng ta à ? Mắng ta phản bạn, mắng ta lừa thày Mắng ta đen trắng đổi thay Mắng ta đủ thứ thế này …..To gan !!! Không ta, bác sẽ cơ hàn Vợ con đói khổ, họ hàng khinh khi Vừa thôi, bác nghĩ lại đi! Không tiền, người sống được thì bao lâu ? Có ta, nước mạnh dân giàu Có ta tình nghĩa trăm câu vuông tròn Có ta rạng rỡ nước non Vì ta tô điểm vàng son cho đời Ta ơn ích thế với người Cớ sao các bác gán lời xấu xa ? Mắng ta không ngượng bác à ? Sao không tìm hiểu xem là vì đâu Vì người đạo hạnh không giàu Để cho lòng dục cầm đầu mà ra Xấu xa chính tại người ta Tham lam vị kỷ quá đà đấy thôi Tiền không có ý hại người Chính người hại để cuộc đời đảo điên Chính người tạo cảnh ưu phiền Rồi đi gán tội cho tiền, tệ không ? Chính người, tội ác chất chồng Dối gian, nham hiểm, cõi lòng trắng đen Người làm cho chính người hèn Gây bao đau khổ chứ tiền vô can ! Chứng minh: Cộng sản Việt Nam Độc tài, khát máu, hại toàn dân ta Nếu như hải ngoại mọi nhà Đô la không gởi, chết cha đảng rồi Tiền là tờ giấy mà thôi Cho tiền quyền lực rồi ngồi kêu ca Đồng tiền vô tội, bác à Bảo ta hiểm ác, thật là vu oan!
Mắng Tiền? Thôi chớ. Xin can Nếu Tiền mắng lại thì tan nát đời ! Nào thôi, huề nhé, cùng cười Mà nhìn thế sự nổi trôi vì …Tiền !