Chập chờn dạo gót chốn non Bồng Dằn vặt trong lòng chuyện quý ông Lồ lộ khuôn Hằng e ấp núi Ỡm ờ dáng ngọc lượn lờ sông Lên cồn hì hục se se ngón Vào động thập thò nhấp nhỗm mông Từ thuở E-VA ăm trái cấm Tội này xin trả chẳng hoài công
Bên nhau say đắm dưới đèn mờ Ấy “nó” trở mình nghe cứng đơ Ngón tóc cứ may sương đủ sáo Cột này mãi vắt vẫn còn xơ Tay ngà ve vuốt dương lông lốc Lưỡi ngọc rà rê chạy có cờ Hấp tấp quạng quờ bung nút mạnh Ngắm xong chỉ muốn… dở ra sờ Nguyễn Hữu Tân
‘Hai Hai” đã đén Cọp lần qua Vui vẽ bên nhau rượu với trà Đón chứ cát tường tươi tán lá Chào câu khang thái đẹp cành hoa Xuân sang lề cũ còn bao tá? Tết đén tục xưa được mấy nhà? Mê tín dị đoan ta quyết tả Chén anh chén chị cứ khề khà