Quốc phá gia vong… phải đấu tranh, Rửa tay gác kiếm ngủ sao đành ?!!! Lấy thơ làm bạn… dầu đơn chiếc, Mượn bút thay gươm… dẫu độc hành. Vạch mặt chỉ tên phường phản trắc, Tầm hang diệt ổ bọn gian manh. Thi ca tải đạo, phò minh chủ, Bút thép gan vàng rạng sử xanh.
HỒ CÔNG TÂM – August 16, 2021
Thơ Cẩn Hoạ BÊN BỜ VỰC THẲM
Giở tấm bản đồ Đại Việt coi, Hình cong chữ S… mấy ai cười. Quê hương gấm vóc xưa liền lạc, Đất nước điêu tàn hiện rách tơi. Bản Giốc cắt dâng khôn lấy lại, Hoàng Sa đã mất ngỡ đùa chơi. Hoa Nam tình báo sang xâm lược, Dân tộc suy vong khó đắp bồi.
Lão chưa lú lẫn… kể phi phàm (!) Lục thập “niên tiền nhị thập tam”. (*) Quà vợ, trò này chưa đổ đốn, Cơm nhà, vụ ấy vẫn còn ham! Thơ văn… lắm lúc ưa trào phúng, Phiếm luận đôi khi thích mạn đàm. Thông cảm lưu vong người ngã ngựa, Nửa đời xa xứ dám càm ràm ?!!!
October 15th 2021 HỒ CÔNG TÂM (*) “Càm ràm”: tử vận cuối bài Vô tình làm khó nhau hoài vậy ta ?!!! Thưa rằng: Ngẫu hứng tuổi già Đọc chơi thi hữu gần xa vui lòng…
Hoàng Cơ Minh Kháng Chiến Ma
Khăn rằn cuốn cổ, áo bà ba Cờ quạt, Tuyên Ngôn, rõ thật là … Những tưởng thành tâm mưu Quốc Sự Nào ngờ bịp bợm kiếm đô la ! Chẳng gầy hy-vọng tương-lai đẹp Nỡ dựng vở tuồng Kháng Chiến Ma ! Tiền bạc nẩy sinh lòng hiểm độc Đẩy nhau chết thảm chốn rừng già !