(gởi các bác đã MẮNG ĐỒNG TIỀN)
Bác ơi, bác mắng ta à ?
Mắng ta phản bạn, mắng ta lừa thày
Mắng ta đen trắng đổi thay
Mắng ta đủ thứ thế này …..To gan !!!
Không ta, bác sẽ cơ hàn
Vợ con đói khổ, họ hàng khinh khi
Vừa thôi, bác nghĩ lại đi!
Không tiền, người sống được thì bao lâu ?
Có ta, nước mạnh dân giàu
Có ta tình nghĩa trăm câu vuông tròn
Có ta rạng rỡ nước non
Vì ta tô điểm vàng son cho đời
Ta ơn ích thế với người
Cớ sao các bác gán lời xấu xa ?
Mắng ta không ngượng bác à ?
Sao không tìm hiểu xem là vì đâu
Vì người đạo hạnh không giàu
Để cho lòng dục cầm đầu mà ra
Xấu xa chính tại người ta
Tham lam vị kỷ quá đà đấy thôi
Tiền không có ý hại người
Chính người hại để cuộc đời đảo điên
Chính người tạo cảnh ưu phiền
Rồi đi gán tội cho tiền, tệ không ?
Chính người, tội ác chất chồng
Dối gian, nham hiểm, cõi lòng trắng đen
Người làm cho chính người hèn
Gây bao đau khổ chứ tiền vô can !
Chứng minh: Cộng sản Việt Nam
Độc tài, khát máu, hại toàn dân ta
Nếu như hải ngoại mọi nhà
Đô la không gởi, chết cha đảng rồi
Tiền là tờ giấy mà thôi
Cho tiền quyền lực rồi ngồi kêu ca
Đồng tiền vô tội, bác à
Bảo ta hiểm ác, thật là vu oan!
Mắng Tiền? Thôi chớ. Xin can
Nếu Tiền mắng lại thì tan nát đời !
Nào thôi, huề nhé, cùng cười
Mà nhìn thế sự nổi trôi vì …Tiền !
Tha Hương