Sớm tối nằm co thật nản lòng, Buồn tình, chẳng lẽ chết cho xong?! Thôi thì nhảy nhót đong đưa ngực, Rồi lại ôm ghì lúc lắc mông. Tóc bạc da nhăn cười phóm phém, Mắt mờ chân mỏi bước long nhông. Tuổi trời biết hưởng bao lâu nữa? Những muốn chơi cho sập cả phòng.
(Nghịch vận)
Những muốn chơi cho sập cả phòng, Ghét bầy con nít cứ nhông nhông. Sợ khi lạnh buốt nằm trong huyệt, Vui cảnh xàng xê họa dưới mông.* Còn trẻ đừng khinh đây đã hết, Đến già mới biết đấy chưa xong. Bây chơi… tao cũng chơi như vậy, Mắc mớ chi bây ấm ức lòng!?
Thiên Tâm. 29/5/2003 (Làm giùm cho các cụ già gân)
Thuở nào gầm thét rất oai nghi, Gặp phải thợ săn, bị lột bì. Móng vuốt vẫy vùng khi bẫy sập, Răng nanh chơm chởm lúc hồn quy. Dọc ngang đâu ngỡ tàn như thế, Lừng lẫy nào hay chết cũng vì Hữu dõng vô mưu thường thất bại, Biết đường tiến thoái lúc ra đi…