Thất Ngôn Bát Cú

Nhị Thủ Nghinh Xuân

2 bài thơ sau đây, chủ ý là để ghi lại hình ảnh những năm đầu tiên tôi mới đặt chân đến nước Mỹ, đó là năm 1982 và tôi được hưởng cái Tết đầu tiên ỡ xứ lạ quê người, nơi đó chính là thành phố Boise, thuộc bang Idaho, coi như nơi này là quê hương thứ 2 của tôi và tôi nương náo nơi đây được 1 năm sưởi, rồi sau đó dọn qua LA, Nam Cali và 3 năm sau lại moved qua San Jose và bám trụ vùng đất này đến nay chắc có trên 3 thập niêm ở thành phố Thung Lũng Hoa Vàng này thì phải.
Nhị Thủ Nghinh Xuân (1)
Có nghĩa gì đâu Tết xứ người!
Hé chi vẻ đẹp nụ đào ơi?
Nơi này tuyết trắng rơi đầy núi,
Chốn đấy mây đen phủ tối trời.
Với kẻ túi cơm vừa mất bến,
Và người giá áo đã không nơi.
Boise đối với ta xa lạ,
Gượng nét vui xuân điểm nụ cười!
Boise – Xuân Nhâm Tuất 1982
Nhị Thủ Nghinh Xuân (2)
Chửa cạn chén Quỳnh thấy đắng môi,
Ngẫm về cố quốc nghẹn từng hồi.
Từ khi đạo lý không còn nữa,
Là lúc quê hương đã mất rồi.
Đau xót nhân quần đời xuống ngựa,
Tiếc thương xã tắc ngợm lên ngôi.
Sắn khai độn gạo muôn người đói,
Xiềng xích lê dài khắp nước tôi!
Boise – Sep 20 – Quý Hợi 1983

Leave a Reply

error: Content is protected !!