Vui Bút Xướng Họa

(VBXH) Nhắn Cùng Người

Bài Xướng:
Nhắn Cùng Người…
Từ lúc lênh đênh, phận bọt bèo,
Cơm thường đạm bạc, quả dưa leo.
Bạn thân còn lại thơ và rượu,
Chung thủy bên ta với kiếp nghèo.
Và bạn lòng tôi Tứ Quý ơi!,
Cho ta đáp tạ bấy nhiêu lời.
Hàn huyên nhờ có người tri kỷ,
Sưởi ấm tim ta lúc rét trời.
Lại nhắn cùng người bạc nghĩa ơn,
Xin đừng thăm viếng, tỏ lòng nhơn.
Để cho Mai, Cúc, Lan và Trúc,
Tươi thắm trong vườn hoa Mẫu Đơn.
Sep/23/2011
———————————————
Bài họa 1
Đồng điệu
Rày đó mai đây tựa cánh bèo,
Dòng đời trải lắm khúc cheo leo,
Ngược xuôi rong ruổi đường chưa tới,
Lận đận bôn ba kiếp vẫn nghèo.
Ta gặp nhau rồi đấy bạn ơi,
Ý thơ tương hợp ngỏ thay lời.
Cảm thông đồng điệu thành tri kỷ,
Dù sống xa xôi mấy hướng trời .
Chúng mình được Thượng Đế ban ơn,
Thì sống cho tròn đạo nghĩa nhơn.
Hoa, lá, cỏ, cây, thơ, rượu … đủ,
Còn trách chi người quá bạc đơn !
Tuệ Quang TTT
Montréal , 09-24-2011-
———————————————
Bài họa 2
Kiếp Bèo
Cũng giống như anh, cũng kiếp bèo,
Lạc loài xứ lạ bước chân leo,
Tìm đâu ra được trà cùng rượu,
Nước lã cầm hơi tủi phận nghèo.
Phần số an bài đấy bạn ơi !
Dòng thơ đồng điệu tỏ đôi lời,
Cùng nhau mong được làm tri kỷ,
Dẫu đó và đây cách mấy trời.
Chẳng trách chi người đã phụ ơn,
Tình kia nghĩa nọ đã vô nhơn,
Thôi về chăm sóc Mai, Lan, Trúc,
Vui thú quanh vườn bớt lẻ đơn.
Nguyễn Thành Tài. 9/24/2011
———————————————
Bài họa 3
Than vãn làm chi cái phận bèo,
Muối dưa mặn nhạt gắng mà leo.
Chọc trời khuấy nước từng ngang dọc,
Vững dạ, đè lên cảnh hiểm nghèo.
Xa cách trùng dương, hỡi bạn ơi !!
Tâm tư thổ lộ một đôi lời.
Tình quê giữ mãi lòng chung thủy,
Thề với giang sơn, với đất trời…
Đừng mong đất nước phải đền ơn,
Tâm niệm mình nên tạo nghĩa nhơn.
Giúp nước góp công đền nợ nước,
Tuổi già thanh thản chẳng cô đơn.
Trường Giang 28/09/2011
———————————————
Bài họa 4
Đông Thiên Triết Ôi!
Đừng Chán Đời Vội
Sao lại ví thân với cánh bèo?
Lên ghềnh dẫu khó gắng mà leo!
Cho đời biết mặt tay hùng lược.
Tài trí nam nhi há chịu nghèo.
Đừng vội nản lòng Thiên Triết ơi!
Còn thi phú được ấy là lời.
Cứ coi bè bạn như thân kỷ,
Tốt xấu không lo mặc vận trời.
Cứu vật rồi ra vật trả ơn,
Cứu người ta giữ lấy lòng nhơn.
Hồng nhan tri kỷ huynh nào thiếu,
Chớ ngại đêm nằm đắp chiếu đơn.
Ha Ha Hi Hi
LTĐQB. 29/9/2011
———————————————
Bài Họa 5
Phận Bác và Tôi há giống bèo,
Núi cao, đồi dốc vẫn năng leo.
Chẳng thèm quỵ lụy dù sang trọng,
Vẫn cứ hiên ngang dẫu đói nghèo.
Nghèo vẫn ung dung các bạn ơi!!
Ý thơ dào dạt thiếu chi lời.
Chỉ mong trao đổi cùng tri kỷ,
Kết mối duyên thơ ngút tận trời.
Tình thơ sao lại nói ghi ơn??
Khách sáo còn chi gọi nghĩa nhơn!!
Kết hợp tao nhân cùng mặc khách,
Cuộc đời gắn bó hết cô đơn…
Trường Giang 2-10-2011
———————————————
Bài Họa 6
Cùng Phận Bèo
Tớ đây cũng thế phận rẻ bèo!
Trót đã bao năm cố gượng leo.
Voi, chó, xuống, lên đà mấy lượt,
Trắng tay, tay trắng vẫn thân nghèo.
Hôm nay gặp được bạn lòng ơi!
Xin mượn vần thơ ngỏ ít lời.
Còn chén rượu tàn mời bạn nhắp,
Đó đây dù cách mấy phương trời.
Đừng trách thói đời nói nghĩa ơn!!
Chỉ là phù phiếm biết ai “nhơn”,
Vườn lan, mai trúc và ao cá.
Chăm sóc làm vui hết lẻ đơn.
SONG QUANG
———————————————
Bài Họa 7
Bèo !
Nhị Thiên mới sớm đã than Bèo!
Còn nói Đồi kia già khó leo.
Cơm nguội sao ăn khi nắng quái,
Cố lên, này nhé sợ chi nghèo!
Nghèo thế mà dzui bạn Triết ơi!
Chỉ cần chấp bút xướng đôi lời.
Trải lòng chia sẻ cùng bằng hữu,
Gác mọi bon chen giữa chợ Trời.
Trời kia thương phận tất tuôn ơn,
Lúc đón đàn anh gặp quý nhơn.
Hoa chúc, bên đèn chung rượu nhắp,
Từ đây Thiên Nhị hết neo đơn.
Dzịt Đẹt,4-18-12
———————————————
Bài Họa 8
Cũng Cùng Con Số

Tớ cũng như huynh giống phận bèo,

Trường đời lặn lội khúc cheo leo.
Trải bao giông tố đường rong ruổi, 
Xuống ngựa lên voi, số vẫn nghèo.

Đáy lòng tỏ rỏ đấy, huynh ơi!

Xin chớ nghĩ rằng tớ lắm lời.
Còn nước thì ta vẫn cứ tát,
Hạ hồi thành bại đấy do trời.
Phiếm đàm hai chữ Nghĩa và Ơn,     
Được mấy hiền nhân đạt chữ Nhơn?
Thôi hãy nâng ly cùng thưởng nguyệt,
Cho đời bớt khổ hết cô đơn.
MKVD
———————————————
Bài Họa 9
Thư Đáp Tạ liệt vị Thi Huynh
Đã Ghé Thăm “Phận Bèo”
Cảm ơn liệt vị chẳng chê bèo,
Đường xá gập ghềnh vẫn gắng leo.
Đến viếng, cao lương Đây chẳng có,
Chỉ còn vò rượu với thân nghèo.
Mang ra thết đãi bạn thơ ơi,
Đồng điệu ngà say, tỏ ít lời.
Thời buổi vàng thau nên cẩn trọng,
Kẻo không, vấp ngã chớ kêu trời.
Viết vội đôi hàng đáp tạ ơn,
Nâng ly, xin chúc khách tao nhơn.
Hãy say cho nguyệt chênh nghiêng ngả,
Ôm ấp bóng Hằng, hết lẻ đơn.
ĐôngThiênTriết. 30/2011

Leave a Reply