Thất Ngôn Bát Cú

Tứ Xuân Liên

Hương Xuân (1)   
Kén kéo thoi đưa giục Tết sang,
Hương xuân theo gió vút mây ngàn.
Bạch mai trước cổng phô đài trắng,
Hoàng cúc dưới hiên trỗ nhụy vàng.
Đứng cạnh hải đường lan quý phái,
Nép bên thược dược huệ cao sang.
Muôn hoa trang điểm chờ tao khách,
Nghênh đón đông quân rộn xóm làng.
&-Đông Quân là mặt trời hay chúa xuân.
Đón Tết Xứ Người (2)
(Xuân 1982 Mới Đến Mỹ, Bang IDAHO)
Có nghĩa gì đâu Tết xứ người!
Hé chi vẻ đẹp nụ đào ơi?
Với người thất thế hờn sông núi,
Cùng kẻ sa cơ trách đất trời.
Chân ướt vừa rê khi cập bến,
Áo tơi mới mặc lúc ra khơi.
Boise phố thị đèn hoa lệ,
Gượng nét vui xuân điểm nụ cười!
Chú thích: Bài thơ trên đây ghi nhớ năm đầu tiên tôi được hưởng cái Tết nơi quê người, đó là thành phố Boise, thuộc bang Idaho USA. Nơi này chính là quê hương thứ 2 của tôi.
Một Gốc Ký Ức Nhỏ (Sau Tháng 4/75) (3)
Chửa cạn chén Quỳnh thấy đắng môi,
Ngẫm về cố quốc nghẹn từng hồi.
Từ khi đạo lý không còn nữa,
Là lúc quê hương đã mất rồi.
Đau xót nhân quần đời xuống ngựa,
Tiếc thương xã tắc khỉ lên ngôi.
Sắn khai độn gạo muôn người đói,
Xiềng xích lê dài khắp nước tôi.
Mơ Ngày Đại Lợi (4)
Nâng cánh hoa Quỳ, khẽ hỏi vì,
Xuân về phô sắc để làm chi?
Hay là mai mỉa người lưu lạc?
Hoặc giả trớ trêu khách biệt ly?
Đã chẳng ngại ngùng cơn sóng đẩy,
Thì không nao núng bước chân đi.
Mơ ngày đại lợi, thiên thời đáo,
Trảm hết độc xà cứu đại nguy.
Xuân Tân Sửu 2021

Leave a Reply