Danh lừng ông hổ tự xưa nay, Lẫm liệt uy phong trước vũ đài. Móng vuốt cong cong như lưỡi hái, Răng nanh chia chỉa tợ dao phay. Vừa nghe tiếng cọp người giông mất, Mới đánh hơi hùm thú chạy dài. Ai dám bảo Ta là cọp giấy ? Xem này, chúa tể những ngần oai.
Chúa tể sơn lâm, nghễnh nghễnh đầu, Ngồi trên ngôi báu vểnh hàm râu. Tả phù tượng trắng, lom khom vái, Hữu bật báo đen, khúm núm hầu. Nào lũ heo rừng cùng khỉ vượn, Kia bầy chó sói với bò trâu. Thảy nghe ta rống đều run sợ. Phủ phục sớm hôm phải đến chầu.