Đêm xuân, Mồng Một xuất hành, Đến Chùa hái lộc, đặng cành nhân duyên. Trước bàn Phật khói hương nghi ngút,
Nàng khấn cầu duyên thắm tóc tơ ?
Chúc em trọn ước, tròn mơ,
Riêng anh dệt mộng làm thơ tả tình….
Mới gặp gỡ sao chàng liều lĩnh ? Dám tỏ tình cùng gái thuyền quyên ? Ước gì hai đứa sánh duyên, Sáng hôn chiều nựng nàng tiên của mình.
Chắc có lẽ duyên trời đã định,
Nét hoa cười sóng tịnh tan sầu.
Mắt huyền lóng lánh hạt châu,
Say hồn thi sĩ, nghiêng bầu rượu thơ.
Rót lên lá thắm hòa hơi thở,
Tỏ nỗi niềm lữ khách đơn thân. Ước ta gá nghĩa Châu Trần,
Thì anh sắm kiệu phi Tần sánh đôi.
Để kịp lúc ông Tơ xe mối, Đêm Giao Thừa dẫn lối nàng dâu.
Anh nguyền bắc nhịp cầu Ngâu,
Mời đôi gót ngọc sang lầu ái ân.
Với nửa đời hồn thơ mấy vận,
Trọn con tim say sóng mắt nàng.
Tim hồn trị giá vô vàn,
Thay cho nhẫn cưới tặng nàng đầu Xuân?