-
Dòng Thơ: Trần Văn Lương
Hãy Chụp Dùm Tôi Đừng khoe tôi, hỡi người bạn tài hoa,Những tấm ảnh mang ra từ địa ngục,Nơi bạn mới về rong chơi hạnh phúc,Dù bao người vẫn tủi nhục xót xa. Đừng khoe tôi hình ảnh một quê nhà,Mà bạn nghĩ đang trên đà “đổi mới”,Những thành thị xưa hiền như bông bưởi,Nay bỗng dưng rã rượi nét giang hồ. Đừng khoe tôi những cảnh tượng xô bồ,Những trụy lạc giờ vô phương cứu chữa.Đất nước đã từ lâu không khói lửa,Sao rạc rài hơn cả thuở chiến chinh. Đừng khoe tôi những yến tiệc linh đình,Những phố xá ngập phồn vinh giả tạo,Nơi thiểu số tung tiền như xác pháo,Khi dân nghèo không muỗng cháo cầm hơi. Đừng khoe tôi cảnh tụ họp ăn chơi,Của những kẻ đã một thời chui nhủi,Bỏ tất cả, trong đêm dài thui…
-
Dòng Thơ: Đặng Thiện
TIẾC Tiếc một trời xanh thuở đậm đà, Tiếc đời ta chẳng được là ta. Tiếc sông mây trắng còn in bóng, Tiếc núi chim ngàn bặt tiếng ca. Tiếc kẻ mãi vui ngoài dặm khách, Tiếc người còn khốn giữa quê cha. Tiếc thương đọng lại, ngàn thương tiếc, Tiếc cõi đời hư, tiếc mộng xa. Đặng Thiện (Sài Gòn)
-
Dòng Thơ: Đông Anh
Cọp Đến Năm Dần Bài Xướng Một bước lên ngôi lạnh núi rừng Cọp về vật vã ở sau lưng Dê kia heo nọ cần canh giữ Bò đó trâu đây phải ngó chừng Móng vuốt ba mươi đang hiểm độc Dân oan bốn cõi vẫn vang lừng Hoàng hôn đỏ ối loang màu máu Gió hú tru trăng bất chợt ngừng Xào xạc cành khô tiếng lá rừng Trâu đi hùm đến lạnh bên lưng Lấy ai hôm sớm nhờ chăm sóc Phiền bạn canh khuya phải nhớ chừng Một miếng da khô trăm kẻ tụng Vài đôi móng nhọn mấy ai lừng Đầu làng hổ miếu nhang tàn lụi Bóng…
-
Dòng Thơ: Đỗ Quý Bái
Bài họa 4 Đông Thiên Triết Ôi! Đừng Chán Đời Vội Sao lại ví thân với cánh bèo? Lên ghềnh dẫu khó gắng mà leo! Cho đời biết mặt tay hùng lược. Tài trí nam nhi há chịu nghèo. Đừng vội nản lòng Thiên Triết ơi! Còn thi phú được ấy là lời. Cứ coi bè bạn như thân kỷ, Tốt xấu không lo mặc vận trời. Cứu vật rồi ra vật trả ơn, Cứu người ta giữ lấy lòng nhơn. Hồng nhan tri kỷ huynh nào thiếu, Chớ ngại đêm nằm đắp chiếu đơn. Ha Ha Hi Hi LTĐQB. 29/9/2011 https://dongthientriet.com/2021/11/vbxh-nhan-cung-nguoi/ (Bài Họa 4) THEO GÓT THA NHÂN HỌA…
-
Dòng Thơ: Hà Thượng Nhân
Thơ Cụ Hà Viết Tặng Đông Thiên Triết Message của Tố Nguyên gửi ngày 03 tháng 09 – 2004: Đông Thiên Triết mến! Tố Nguyên nhận được bài thơ của Cụ Hà Chưởng Môn, (bài thơ Cụ viết bằng tay) giao cho tôi, nhờ tôi đánh máy lại và chuyển đến Huynh, và Cụ nói: đặc biệt Cụ viết tặng riêng cho thi huynh ĐTT: Tố Nguyên Bài xướng, Hà Cảm Ơn Bạn: CẢM tình bạn chúc thọ ninh khang, ƠN ấy xin ghi vội mấy hàng. THI Sách mừng còn Trên Đất Hứa, HỮU Duyên gặp ở Lũng Hoa Vàng. ĐÔNG Tây Kim Cổ ngàn lời viết, THIÊN Địa Nhân Hòa một tiếng…
-
Dòng Thơ: Tha Hương
Nếu Tiền Mắng Lại (gởi các bác đã MẮNG ĐỒNG TIỀN) Bác ơi, bác mắng ta à ? Mắng ta phản bạn, mắng ta lừa thày Mắng ta đen trắng đổi thay Mắng ta đủ thứ thế này …..To gan !!! Không ta, bác sẽ cơ hàn Vợ con đói khổ, họ hàng khinh khi Vừa thôi, bác nghĩ lại đi! Không tiền, người sống được thì bao lâu ? Có ta, nước mạnh dân giàu Có ta tình nghĩa trăm câu vuông tròn Có ta rạng rỡ nước non Vì ta tô điểm vàng son cho đời Ta ơn ích thế với người Cớ sao các bác gán lời xấu…
-
Dòng Thơ: Tôn Thất Tuệ Quang
Bài họa 1 Đồng điệu Rày đó mai đây tựa cánh bèo, Dòng đời trải lắm khúc cheo leo, Ngược xuôi rong ruổi đường chưa tới, Lận đận bôn ba kiếp vẫn nghèo. Ta gặp nhau rồi đấy bạn ơi, Ý thơ tương hợp ngỏ thay lời. Cảm thông đồng điệu thành tri kỷ, Dù sống xa xôi mấy hướng trời . Chúng mình được Thượng Đế ban ơn, Thì sống cho tròn đạo nghĩa nhơn. Hoa, lá, cỏ, cây, thơ, rượu … đủ, Còn trách chi người quá bạc đơn ! Tuệ Quang TTT Montréal , 2011-09-24 https://dongthientriet.com/2021/11/vbxh-nhan-cung-nguoi/
-
Dòng Thơ: Như Ly
(Bài Xướng) ĐƠN RA MẮT Em gái nghiêng người ra mắt Anh, Đơn sơ chỉ có tấm lòng thành. Sư Huynh tướng tá coi hùng dũng, Tiểu muội dáng người nhìn mỏng manh. Anh giỏi thông minh và hảo hán, Em lười ngu dốt lại ma lanh. Mấy điều khai báo chẳng che dấu, Nếu sợ thì mau mau chạy nhanh. Như Ly https://dongthientriet.com/2022/07/vbxh-don-ra-mat/ Nguồn Thơ Anh là ánh bình minh Mỗi lần em thức dậy Chỉ muốn ôm chầm lấy Làm của riêng cho mình Tay anh như gối mềm Em ngả đầu mỗi tối Buông hết bao mệt mỏi Nghe lời ru dịu êm Tình anh rực nắng…
-
Dòng Thơ: Trường Giang
THẦN HỔ (*) Trời sinh vóc dáng thật uy nghi, Chúa Tể sơn lâm mấy kẻ bì. Ban sáng hươu nai về bái kiến, Buổi chiều chồn cáo đến triều quy. Beo dù lớn xác đều kinh sợ, Voi dẫu to con thẩy nể vì. Lừng lẫy rừng xanh từ tấm bé, Tiếng gầm vang dội mỗi khi đi. Trường Giang https://dongthientriet.com/2021/09/vbxh-than-ho-2/ Bài họa 3 Than vãn làm chi cái phận bèo, Muối dưa mặn nhạt gắng mà leo. Chọc trời khuấy nước từng ngang dọc, Vững dạ, đè lên cảnh hiểm nghèo. Xa cách trùng dương, hỡi bạn ơi !! Tâm tư thổ lộ một đôi lời. Tình quê…
-
Dòng Thơ: Nhất Hùng
Giấc Mơ Hồi Hương) Cách biệt hai phương xa ngút ngàn, Xuân về gợi kỷ niệm miên man. Quê mình nóng bức dù mưa nhẹ, Đất khách lạnh căm dẫu nắng chang. Luyến nhớ dày theo bao tháng đến, Lụy buồn thêm đậm mỗi năm sang. Tuyết rơi đã phủ trắng đầu quạ, Mà vẫn hoài hương, mơ Sắc Vàng. Nhất Hùng https://dongthientriet.com/2021/09/vbxh-xuan-o-troi-tay-2/ Bài họa 2: NGỌN LỬA VÀNG Chưa đánh đã ra “Lệnh Tản Hàng” Thế là vô dụng lưỡi Tương-Can Ba Quân quyết tử đành buông giáp Nhiều Tướng quyên sinh chẳng chịu hàng Đất nước phút giây đổi chủ lạ, Dân Nam thoáng chốc thành con hoang Bao năm chờ đợi ngày quang phục…
-
Dòng Thơ: Nhân Sâm
Dòng Thơ: Nhâm Sâm Hận đời Trên ghềnh ngồi ngắm biển mông mênh Sóng vỗ triền miên bóng bập bềnh Sừng sững núi cao vươn ngạo nghễ Mong manh thuyền nhỏ thả lênh đênh Tương lai, sự nghiệp ôi mù mịt Hạnh phúc, tình yêu quá bấp bênh Nghĩ đến cuộc đời ta lại hận Ông trời ưa phá kẻ ngông nghênh Nhân Sâm
-
Dòng Thơ: Nguyễn Vạn Thắng
KỶ NIỆM VÀO THU (1) Thu của ngày xưa nay lại về Lòng tôi ôm ấp mối tình quê Lần đi cách trở ngàn lưu luyến Nhớ quá em tôi suối tóc thề Giữ mãi trong tim một bóng người Bây giờ tình ấy đã xa tôi Chia tay tiếc nhớ chiều Thu ấy Đã mấy Thu sang vắng tiếng cười Giờ thấy Thu về dạ ngẩn ngơ Lá rơi từng chiếc rụng bên hồ Thu đem hơi lạnh, trời mây xám Người ấy nơi đâu có đợi chờ Tôi sợ chiều Thu đứng một mình Mây buồn ảm đạm phủ vây quanh Thu hoài gợi nhớ người năm cũ…
-
Dòng Thơ: Ngọc Quyên
Xin Một Lần Thôi Xin được một lần tình yêu thắp lại Ngọn nến hồng xua giá lạnh tim côi Mây lang thang mang nắng ấm bên trời Mùa xuân đến mặc dòng đời trôi nổi . Xin một lần cơn mưa chiều hấp hối Lạnh hàng me từng cánh gió lao xao Mắt như tim lời yêu dấu ngọt ngào Rồi xa cách đời buồn như chiếc lá . Xin một lần đừng nhìn nhau xa lạ Mấy mươi năm câu vàng đá chưa nhòa Giấu trong tim tình yêu cũ thiết tha Dài năm tháng cho sầu dâng lên mắt . Xin một lần yêu thương về chất…
-
Dòng Thơ: Thiên Tâm
(Bài Họa) Già Gân Khiêu Vũ Sớm tối nằm co thật nản lòng, Buồn tình, chẳng lẽ chết cho xong?! Thôi thì nhảy nhót đong đưa ngực, Rồi lại ôm ghì lúc lắc mông. Tóc bạc da nhăn cười phóm phém, Mắt mờ chân mỏi bước long nhông. Tuổi trời biết hưởng bao lâu nữa? Những muốn chơi cho sập cả phòng. (Nghịch vận) Những muốn chơi cho sập cả phòng, Ghét bầy con nít cứ nhông nhông. Sợ khi lạnh buốt nằm trong huyệt, Vui cảnh xàng xê họa dưới mông.* Còn trẻ đừng khinh đây đã hết, Đến già mới biết đấy chưa xong. Bây chơi… tao cũng…
-
Dòng Thơ: Ngô Minh Hằng
Thơ Xuân Mẹ ơi, Xuân đến, Xuân đang đến Con vẫn bôn ba, vẫn xứ người Vẫn bút con làm gươm chiến đấu Vẫn thầm hẹn mẹ một ngày vui Hai vai vẫn nặng hờn sông núi Vì nợ non sông chửa trả đền Nên chẳng xuân nào vui trọn vẹn Xuân nào thương nhớ cũng vô biên! Mẹ ơi, những gốc đào năm cũ Hoa nở nhiều không? Nở đẹp không? Đàn én có còn nghiêng cánh đậu Hay hoa tàn héo, én sang sông?! Bàn thờ mẹ có bày hương khói? Cặp bánh chưng xanh, chậu quất vàng… Túi mẹ có còn phong giấy đỏ Mừng con thêm…
-
Viết về Đặng Dung: “hữu xạ tự nhiên hương”
Viết về Đặng Dung: “hữu xạ tự nhiên hương”, Đọc qua bài thơ của Đặng Dung, ông Thiện Nhân Nguyễn Khánh Do có lời viết như sau: Đầu bạc giang san thù chưa trả, Long tuyền mấy độ bóng trăng soi. Tiểu sử: Danh tướng Đặng Dung, sinh không rõ năm, mất năm 1413. Ông người Nghệ An nhưng theo gia đình vào lập nghiệp tại vùng đất nay thuộc quận Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Ông cùng Nguyễn Cảnh Dị, Nguyễn Suý rước Trần Quý Khoách về Nghệ An lập lên vua Trùng Quang quyết liệt kháng Minh. Năm 1413 ông cùng vua Trùng Quang bị bắt giải về…
-
Niêm Luật Đường Thi!
NIÊM LUẬT ĐƯỜNG THI ! Phép tắc Đường Thi thật éo le, Y như xe cộ lẫn tàu bè. Gìn niêm, chẳng phóng vào lề lộ, Giữ luật, đừng tông trúng mũi ghe. Chớ vội chê người say bết bát, Hoặc đừng trách bạn nói lè nhè. Đôi khi chính bác không lưu ý, Cũng trật đường rầy, ủi gốc tre. Đông Thiên triết, SJ-2004
-
Căn Bản Đường Luật
Nhuộm vải pha màu nhờ thợ giỏi, Họa tranh vẽ cảnh tránh tay mơ. Bài này nhắc các bạn làm thơ, Niêm luật Đường Thi tựa đánh cờ . Xông trận Phá Thừa đừng lộn xộn, Vào dòng Thực Luận chớ bâng quơ. Nhất Tam Ngũ không nên lơ đảng, Nhị Tứ Lục chớ có vẩn vơ. Nhớ đấy, bút sa gà phải chết, Hồn chưa Kết liễu xác bơ phờ. Hồn chưa Kết liễu xác bơ phờ. Mạch lạc ngôn từ đúng thể thơ. Sai luật sảy chân, tan cảnh mộng, Trật niêm trợt bước, vỡ cơn mơ. Từ chương tao nhã nhiều em đợi, Ngữ pháp thanh cao lắm bậu…
-
Đọc Truyện Tam Quốc
Mưỡu đầu: Sóng thần giục giã chẻ đôi, Trên lưng tuấn mã thúc thôi quốc cừu. Ngoài song cát bụi mịt mù, Gươm mài chửa bén, vết thù chưa nguôi! Đọc Truyện Tam Quốc Tiếng vó câu reo, Xích Thố thần, Mịt mù cát bịu chốn ba quân. Bung cương vượt suối, sương rơi lạnh, Vung kiếm chiếm thành, gió rít ngân. Quá ải tầm huynh dường mấy độ, Quơ đao trảm tướng đã bao lần. Đường về đất Thục trăm ngàn khổ, Hán Thọ Đình Hầu quả thánh nhân. Giục mã bung cương đã tới nơi, Tao phùng huynh đệ kính nhau mời. Nâng ly chinh khí, tình đầy…
-
Cảm Hoài 感懷-(述懷)
Bài thơ nôi dung chuyển chở rất hào hùng, nhất khí của tiền bối Đặng Dung, đã lưu lại trong lòng hậu thế nỗi thương cảm, xúc động khi đọc qua dòng thơ Cảm Hoài viết bằng Hán ngữ của Ngài. Cảm hoài (chữ Hán: 感懷) là bài thơ tự sự của Đặng Dung khi ông đem quân giúp vua Trùng Quang Đế của nhà Hậu Trần, nhưng do lòng người ly tán, quân binh ít ỏi, lương thực thiếu thốn nên cuối cùng đã thất bại. Bài thơ thể hiện ý chí sắt đá của một người anh hùng nhưng không may là không gặp thời thế, công việc chưa xong thì tuổi đã già. Xin…
-
Ba Bài Thanh Bình Điệu 清平調 詞三首
清平調 詞三首 其 一 雲想衣裳花想容, 春風拂檻露華濃。 若非群玉山頭見, 會向瑤臺月下逢。 (Chuyển Ngữ) Thanh Bình Điệu, Từ Tam Thủ Bài Nhất: Vân tưởng y thường hoa tưởng dung Xuân phong phất hạm lộ hoa nùng Nhược phi Quần Ngọc sơn đầu kiến Hội hướng Diêu Đài nguyệt hạ phùng (Diễn Nôm) 3 bài Thanh Bình Điệu Bài Nhất Mây tợ xiêm y, hoa tựa nàng, Hột sương ngào ngạt, gió xuân sang. Phải trên núi Ngọc ta từng gặp ? Trăng sáng trên Đài, hẹn đá vàng. 清平調 詞三首 其 二 一枝穠豔露凝香, 雲雨巫山枉斷腸。 借問漢宮誰得似, 可憐飛燕倚新妝。 (Chuyển Ngữ) Thanh Bình Điệu, Từ Tam Thủ Bài Nhì: Nhất chi nùng diễm lộ ngưng hương, Vân…